Mộ Đường giả vờ lật lật hai mặt cỏ, thấy Mộ Du nhìn chằm chằm mình, hắn bèn hỏi hạ nhân: "Tìm được chưa?"
"Hồi bẩm chủ tử, chỗ này không có."
Mộ Đường "À" một tiếng, "Vậy thì đành trở về tìm lại thôi."
Nói xong liền quay người bước đi một mạch.
Mộ Du híp híp mắt, y không cảm thấy bởi vì làm rơi đồ mà Mộ Đường mới đến sân của y.
Vì thế y hỏi hệ thống:" Hắn đang muốn làm cái gì?"
Hệ thống nhắc nhở:" Quản Nhược An có một cây trâm rất đáng tiền."
Mộ Du nhíu nhíu mày:" Mộ Đường đi tìm đồ hay là " làm rơi" đồ vậy?"
Hệ thống đắc ý muốn tràn ra khỏi mặt, nói: "Đương nhiên là rơi đồ rồi, ngươi cứ chờ xem, Mộc Châu với Bọt Nước sẽ không an phận đâu!"
Mộ Du híp híp mắt, đây là muốn tính toán hãm hại y sao?
Có lịch sử " Trộm sách" ở Tàng Thư Các thì chỉ sợ việc "Trộm trâm" lần này, Mộ Dương Trác không thèm điều tra rõ chân tướng liền tin bảy phần là y làm!
Mộ Du:"Chẳng bằng lại tặng cho bọn họ một kinh hỉ đi."
Hệ thống cười tươi, không hề có thành ý nói:" Ngài cứ việc tùy ý phát huy!"
Trùng hợp chính là, không đợi Quản Nhược An tìm được cây trâm. Trong thành đột nhiên truyền đến những lời đồn đãi, nói là hoa yêu chuyển thế đang ở Mộ phủ.
Mộ Du cười đến khóe mắt cong cong, tâm tình vui vẻ đẫn theo Song Hỉ ra ngoài nghe thuyết thư.
Song Hỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/2763287/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.