Bởi vì chuyện hoa yêu bị đồn đãi, những người vây quanh Mộ phủ đều duỗi dài cổ, muốn xem xem đến tột cùng hoa yêu đó là ai.
Mộ Du khi hồi phủ nhìn thấy, tâm tình cự kỳ tốt.
Hệ thống:" Nếu là gia đình bình thường thì bọn họ đã cột lại đem bêu đầu thị chúng rồi."
Mộ Du:" Ta cũng hi vọng như vậy."
Hệ thống thở dài một hơi, cái hi vọng này có điểm khó.
Trở về Vãn Phong Uyển, Mộ Du cũng không quản Song Hỉ đã đi nơi nào, giơ tay đẩy cửa ra, vào nhà liền nhìn thấy Mộc Châu đang bị dọa cho kinh hách, Mộ Du híp híp mắt.
Mộ Du:" Hệ thống, đồ là do cô ta giấu đúng không?"
Hệ thống:" Ngươi đoán xem."
Mộ Du muốn đem hệ thống kéo ra tới đánh một trận, bỗng dưng lại khẽ cười một tiếng, nói:" Ta đoán không phải là cô ta giấu!"
Hệ thống:"Sao ngươi biết?"
Mộ Du không giải thích cho nó mà xoay đến người đối diện giảng đạo: "Mộc Châu, thừa lúc ta không ở đây, ngươi muốn làm cái gì?"
Mộc Châu gắt gao nắm ngón tay thật chặt, nàng mất tự nhiên cười, hành lễ nói: "Hồi bẩm thiếu gia, nô tỳ thấy trong phòng có chút lộn xộn nên mới vào dọn dẹp."
Mộ Du "Nga" một tiếng, ánh mắt quét đi tứ phía.
Mộc Châu ra vẻ trấn định, "Thiếu gia, nếu không có việc gì thì Mộc Châu cáo lui trước."
Nói xong liền chuẩn bị đi, nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Khi đến cửa, đột nhiên nghe người phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/2763281/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.