Tân đại nhân giận tới mức đứng bật dậy, ông đi tới đi lui trong phòng, nổi trận lôi đình: “Hồ đồ! Quá ghê tởm, sao có thể lòng dạ độc ác như vậy? Tên Tiết thế tử kia là cháu của ông ta, Tứ công tử thì không phải ư? Một người đang sống sờ sờ cứ vậy mà chết đi, ông ta còn muốn đè tin tức xuống?!”
Biện thị khóc tới mức không thành tiếng: “Lúc ấy ta rất sợ hãi, sợ Lâm thị sẽ khai ra ta, nhưng khi đó Lâm thị bị thương quá nặng, cứu chữa hai ngày hai đêm mới giữ được tính mạng. Chỉ là đứa bé không còn, đó cũng là huyết mạch duy nhất Tứ công tử để lại, đại phu nói sau này có thể nàng ấy không thể mang thai được nữa. Nhưng mọi chuyện đều bị đè xuống... Sau này ta không hề thấy Lâm thị nữa... Nhưng mỗi đêm ta đều bị lương tâm lên án... Có điều lời nói của bọn ta không có sức nặng, cả tam gia cũng không có cách, ta lại càng...”
Biện thị nói đến cuối thì nghẹn ngào không thốt nên lời, nhưng Tân đại nhân thì tức giận đến mức chỉ thiếu nước đạp nàng ta văng xa, cuối cùng ông bị nha dịch cản lại.
Làm sao Tân đại nhân cũng không ngờ rằng sau cái chết của tên Tiết thế tử này còn ẩn giấu một bí mật như vậy, có thể thật sự là Lâm thị đã ra tay. Tân đại nhân có xúc động không muốn điều tra tiếp. Ông xoa mặt một cái, nhìn về phía Lục Mạc Ninh buông mắt im lặng ngồi yên nãy giờ: “Lục lão đệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478285/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.