Biện thị bị những lời này của Tân đại nhân dọa tới mức hơi run rẩy: “Rốt, rốt cuộc là ai muốn hại ta?”
Tân đại nhân im lặng, cho dù trong lòng ông cũng không biết nhưng ngoài mặt ông vẫn tỏ ra cực kỳ chắc chắn mà hỏi lại: “Ngươi đã làm ra chuyện gì khiến người ta không thể không gϊếŧ ngươi, tự ngươi không biết hay sao?”
Biện thị thay đổi sắc mặt, mặt mày nàng ta trắng bệch: “Nô... Ta không biết, không biết...”
“Thật sự không biết?” Tân đại nhân thấy ánh mắt trở nên chột dạ của nàng ta thì chợt đập bàn một cái, cái chén nhỏ bên trên chấn động khiến nước sánh ra ngoài, âm thanh này dọa Biện thị tới run lên bần bật.
“Đại nhân... Ta...”
“Có nói hay không? Nếu ngươi không muốn nói thì bây giờ hãy đi đi, ra khỏi nơi này, ngươi sống hay chết đều không liên quan tới bổn quan. Vốn dĩ bổn quan không muốn nhìn thấy một tính mạng vô tội cứ thế mà không còn, nhưng ngươi đã không muốn phối hợp thì hãy mang theo bí mật của ngươi đi với Tiết thế tử đi.” Tân đại nhân không đợi Biện thị mở miệng đã trực tiếp vung tay lên: “Đưa nàng ta ra ngoài.”
“Không đại nhân khoan đã!” Biện thị quỳ xuống dập đầu van xin: “Không phải ta không muốn nói, thật sự là... Thật sự là ta sợ, sợ Định Quốc công không tha cho ta!” Tiết thế tử mới chết thì thật ra nàng ta đã đoán được đôi chút rồi. Có thể người của phủ Định Quốc công đã quên nhưng nàng ta vẫn còn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478278/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.