Biện thị hít sâu một hơi rồi mới chậm rãi nói tiếp: “Thật ra ta đã sớm nghĩ tới ngày này rồi, từ hai năm trước ta đã biết sẽ có ngày nay... Chỉ là trong lòng ta vẫn ôm may mắn, thật không ngờ rằng... Ngày hôm nay vẫn phải tới, tới rồi... Tiết thế tử vừa chết thì ta đã đoán được cuối cùng nàng ấy cũng ra tay trả thù... Hu hu hu... Là ta có lỗi với nàng ấy, có lỗi với nàng ấy, có lỗi với Tứ công tử...”
Trong lòng Tân đại nhân giật thót một cái: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Biện thị nước mắt giàn giụa: “Hai năm trước, Tiết Tứ công tử Tiết Dịch Kham chết... Không phải chuyện ngoài ý muốn, mà là đang sống sờ sờ bị Tiết thế tử đánh chết...”
Theo lời Biện thị kể, cho dù Lục Mạc Ninh đã biết từ trước nhưng bàn tay bưng chén nhỏ của hắn vẫn không nhịn được siết chặt, vì dùng sức nên ngón tay trở nên trắng bệch, đôi mắt lạnh lùng đầy vẻ nghiêm nghị, chỉ là đã nhanh chóng bị giấu đi theo động tác buông mắt của hắn trong thoáng chốc.
Mấy phủ đệ hầu môn trong kinh thành đều có vài chuyện dơ bẩn, nhưng hành vi của tên Tiết thế tử này lại càng ghê tởm và độc ác.
Tiết thế tử vì được cưng chiều từ nhỏ nên bị Định Quốc công nuôi tới coi trời bằng vung, từ khi hắn ta hiểu việc đời thì tới làng chơi không ít, nhưng thanh lâu trong kinh thành cũng chỉ có bấy nhiêu, đợi Tiết thế tử chơi chán thì hắn ta bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478276/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.