“Dân phụ, dân phụ... Cái đồ hồ lô cưa miệng (chỉ người nói nhiều) này! Ngươi nói gì đi chứ?!” Hỗ thị nóng nảy, đầu óc bị những lời lúc trước của Lục Mạc Ninh làm rối loạn, căn bản không nhớ rốt cuộc phải nói những gì, những thứ bà ta từng nói đã rối tung hết cả.
“Thảo dân...” Hán tử của Hỗ thị càng cúi đầu, làm gì còn khí thế mắng chửi Hỗ thị lúc trước, ông ta quỳ ở đó cúi gằm mặt, cả buổi cũng không nói được một câu đầy đủ.
Lục Mạc Ninh thấy cũng được rồi thì bắt đầu sắc bén nửa thật nửa giả đe dọa: “Các ngươi phải biết Tiết thế tử là thế tử gia phủ Định Quốc công, đó chính là thế tử gia do hoàng thượng khâm định, hắn ta đã chết, một khi bắt được hung thủ chính là tội diệt cửu tộc, mà đồng phạm cũng sẽ chịu tội liên quan. Các ngươi xác định muốn nói dối sao? Phải nghĩ cho kỹ đấy.”
Toàn thân hán tử kia run lên, hiển nhiên đã bị hù dọa. Ông ta đã nhìn thấy chiến trận thế này bao giờ đâu... Đám tiểu dân ăn bữa nay lo bữa mai như bọn họ cách việc diệt cửu tộc, tội liên quan gì đó rất xa xôi, bọn họ vốn dĩ không ngờ rằng lại nghiêm trọng như vậy!
Hỗ thị càng mặt mày trắng bệch, không nhịn được mà run lên bần bật: “Dân phụ, dân phụ...”
Lục Mạc Ninh nói: “Nếu ngươi vẫn muốn bảo cái này là do tam thiếu phu nhân đưa cho ngươi, vậy ngươi hãy tỉnh lại đi, tam thiếu phu nhân bị ngu hay ngốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478274/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.