Trước khi về căn nhà thuê mới của mẹ, tôi kéo mẹ đi ăn thịt kho tàu ở Mi Châu Đông Pha.
Kiếp trước, mẹ tôi sợ béo, mặc dù thích ăn thịt kho tàu ở quán này, nhưng vì giảm cân nên luôn nhịn miệng.
Kiếp này, tôi không muốn mẹ phải giảm cân nữa.
Quả nhiên, khi ăn thịt kho tàu, khóe miệng mẹ tôi luôn cong lên.
2.
Mẹ tôi là một mỹ nhân.
Mặc dù chuyện ly hôn khiến bà có vẻ tiều tụy, nhưng khi cười lên, đôi mắt cong cong vẫn toát lên vẻ đẹp rạng rỡ, quyến rũ.
Tôi chợt nảy ra một ý...
Nhớ lại kiếp trước, kể từ sau khi ly hôn với bố, khóe miệng mẹ tôi hình như lúc nào cũng trĩu xuống.
Tôi cứ nghĩ mẹ cũng giống mình, vì cảm thấy ấm ức nên mãi không thoát khỏi được cái bóng của cuộc hôn nhân đổ vỡ.
Nhưng nhìn mẹ bây giờ, dường như mẹ chẳng bị chuyện ly hôn ảnh hưởng quá nhiều.
Vậy có khả năng nào là:
Nỗi buồn phiền của mẹ kiếp trước, phần lớn là vì tôi?
Tôi bất giác nhớ lại ngày này của kiếp trước.
Tôi bị bố đánh vỡ đầu, mẹ lao vào đánh nhau với bố, nhưng cuối cùng ông ta thậm chí còn không chịu đưa tôi đến bệnh viện.
Sau khi tôi được xử lý vết thương ở bệnh viện xong, mẹ ôm tôi vào lòng và nói: "Từ nay về sau, con coi như không có người bố này nữa."
Nhưng tôi năm đó hoàn toàn không thể chấp nhận sự thật này.
Tôi không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-bao-boi-cua-me/3652873/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.