Lòng Thời Tinh chấn động.
Cô từng nghe Lục Điềm kể về quá khứ của bà và bố cô, việc lướt qua nhau trong đêm giao thừa chính là khởi đầu cho những nuối tiếc của họ.
Không ngờ cô lại quay về đúng ngày này ư? Vẻ ngoài của Bạc Tấn Nhiên lúc này quả thật trẻ hơn rất nhiều, dù có tỏ ra lạnh lùng đến đâu cũng không giấu được vẻ non nớt và sự ngông cuồng của một thiếu niên.
Thời Tinh mím môi, do dự hỏi Bạc Tấn Nhiên: "Tại sao anh không nghe máy?"
"Liên quan gì đến cô?"
Bạc Tấn Nhiên ngước mắt lên lạnh lùng nhìn cô một cái rồi cất bước đi ra ngoài.
"Anh vẫn không tin lời tôi nói à?"
Thời Tinh lè lưỡi sau lưng anh rồi vội vàng đuổi theo, phiền não nói: "Tôi đã nói với anh rồi, những gì tôi nói đều là thật, tôi thật sự được sinh ra mấy năm sau cơ. Nếu anh không tin, tôi có thể chứng minh cho anh xem."
Bạc Tấn Nhiên còn chưa kịp lên tiếng, điện thoại trong túi lại bắt đầu reo.
Ánh mắt Thời Tinh khẽ động. "Lục Điềm đang đợi anh, đúng không?"
Bạc Tấn Nhiên đột ngột dừng bước, khi quay lại nhìn cô, ánh mắt anh đã hoàn toàn lạnh lẽo. "Rốt cuộc cô là ai, muốn làm gì?"
Nhìn dáng vẻ lạnh như băng của anh, Thời Tinh đột nhiên rất muốn nói: Tôi là vợ của con trai Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ.
Hù c.h.ế.t anh ta.
Cô cố nhịn. "Tôi đã nói rồi, tôi là em gái của anh, tôi từ ba mươi năm sau xuyên không về đây."
Bạc Tấn Nhiên nhìn cô vài giây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/4835520/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.