Nụ hôn kết thúc, áo sơ mi của Thời Tinh vẫn còn nguyên vẹn, váy ngắn màu xanh cũng vẫn còn trên người, nhưng trên người cô, chỉ còn hai thứ này.
Cô cắn môi, nghiêng đầu, đôi môi mỏng của Kỳ Thần Diễn dán sát vào tai cô, "Đây là đồng phục học sinh cũ của Tinh Tinh sao?"
Giọng của Thời Tinh yếu ớt "Ừm" một tiếng.
Hôm qua biết phải đến trấn Ngọc Sơn, lúc anh thu dọn hành lý, cô đã nhờ Tống Lam mang đến cho cô, thừa lúc anh không để ý lén nhét vào vali.
Cô cắn cắn môi, giọng rất nhẹ: "Em chỉ là, muốn quay lại thời học sinh một ngày, đến gần anh hơn."
Cô xoay người nhìn anh, đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của anh, giọng nói càng nhỏ hơn: "Nếu có thể, em cũng muốn trở lại lúc đó, em muốn nói với Thời Tinh lúc đó rằng, Kỳ Thần Diễn là người em yêu nhất, cũng là người yêu em nhất. Vì vậy đừng sợ hãi, hãy dũng cảm lên..."
Thời gian quý giá nhất, không nên lãng phí cho những người không xứng đáng.
Nếu cô có thể sớm nhìn rõ bản thân, giữa họ cũng sẽ không lỡ dở nhiều năm như vậy.
Ngón tay thon dài của Kỳ Thần Diễn luồn vào mái tóc mềm mại của cô, giọng nói khàn khàn: "Vậy Tinh Tinh có biết, anh đang nghĩ gì không?"
"Gì ạ?"
Thời Tinh nghi hoặc nhìn anh, anh cong môi, nhẹ nhàng hôn lên vành tai đã ửng hồng của cô, "Nếu anh có thể quay lại quá khứ, dù Tinh Tinh vẫn sợ anh, ghét anh, anh cũng sẽ nắm chặt Tinh Tinh."
Nụ hôn của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/4835389/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.