Thời Tinh bị cái gọi là cá cược này của Kỳ Thần Diễn làm cho mặt đỏ tai nóng, cô cắn môi quay mặt đi, nhưng vẫn rất không chịu thua mà lẩm bẩm: "Cược thế này, em mới không thua đâu."
Anh là người như thế nào, cô còn không hiểu sao? Kỳ Thần Diễn nhướng mày, "Thật sao?"
Anh ôm cô ngồi vào trong xe, đóng cửa xe lại.
Ôm trọn cơ thể mềm mại của cô gái vào lòng, ánh mắt nhìn cô càng thêm đậm ý cười, giống như đang nhìn một chú thỏ con rơi vào bẫy, tiếp tục dụ dỗ: "Vậy, nếu Tinh Tinh thua thì phải làm sao?"
Thời Tinh nhíu mày: "Em không thua đâu."
Chuyện này, sao cô có thể thua được?
Kỳ Thần Diễn khẽ "chậc" một tiếng: "Lỡ như thì sao?"
Thời Tinh nổi cáu, khẽ hừ: "Nếu em thua, anh muốn làm gì thì làm."
Kỳ Thần Diễn cười trầm, đầu ngón tay ấm áp véo lên dái tai cô, chậm rãi nói: "Anh muốn làm gì thì làm, đây là do Tinh Tinh nói đó nhé, không được nuốt lời."
Thời Tinh: "..."
Giọng điệu không có ý tốt này của anh, luôn khiến Thời Tinh cảm thấy mình đã rơi vào bẫy.
Nhưng cô quả thực không cảm thấy mình sẽ thua.
Không phải chỉ là để anh... nhìn sao?
Cô không thể nào bị anh nhìn mà còn ngứa ngáy hơn cả anh được, đâu phải là cô nhìn anh!
Thời Tinh có chút hoảng hốt, không chắc chắn mà nghĩ.
Nhưng may mà bây giờ còn cách buổi tối khá xa, Thời Tinh hắng giọng, vội vàng chuyển chủ đề, "Không phải anh nói muốn đưa em đi hẹn hò sao?"
"Ừm."
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/4835365/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.