Bốn chữ này khiến sắc mặt Kỳ Thần Diễn khẽ động, anh nhếch môi, “Đừng quá ghen tị, dù sao cậu muốn sến súa cũng không tìm được đối tượng để mà sến.”
Tống Chi Bạc: “?”
Anh ta không hài lòng, “Sao tôi lại không tìm được đối tượng chứ, nếu tôi muốn thì có cả đống phụ nữ được không, chỉ là tôi không muốn thôi!”
“Vậy à?”
Kỳ Thần Diễn đi ra ngoài, giọng điệu bình thường, “Cô gái nhà họ Khương kia cậu cũng không muốn à, vậy thì tốt, tin tức của cô ấy cậu cũng không cần biết nữa.”
“!”
Sắc mặt Tống Chi Bạc đột nhiên thay đổi, anh ta lập tức đứng dậy sáp lại gần Kỳ Thần Diễn, “Tam ca, anh có tin tức của Khương Khương?”
Kỳ Thần Diễn quay đầu nhìn anh ta, “Sao nào, không phải cậu không muốn sao, cần tin tức của cô ấy làm gì?”
Là thật sự có!
“Tôi muốn, tôi muốn!”
Tống Chi Bạc lập tức mềm mỏng, “Tam ca, xin anh đấy, cho tôi tin tức của cô ấy đi.”
Kỳ Thần Diễn đã đi đến cửa, quay đầu liếc anh ta một cái: “Cậu có sến không?”
Tống Chi Bạc không chút do dự: “Sến.”
Anh ta thành khẩn nói: “Tôi sến, tôi sến nhất!”
Kỳ Thần Diễn khẽ “xì” một tiếng: “Cảng Thành, đi tìm đi.”
Ánh mắt Tống Chi Bạc khẽ động, “Cảm ơn tam ca.”
Nói xong liền đi, một giây cũng không muốn chậm trễ.
Lương Trạch Hằng trên ghế sô pha, “?”
Anh ta im lặng một lúc, có chút nghi ngờ: “Cô gái nhà họ Khương đó thật sự ở Cảng Thành à?”
Kỳ Thần Diễn gật đầu: “Ừm, chiều nay cô ấy vừa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/4835338/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.