“Ngôi sao lạc lối ấy chính là ngôi sao đẹp nhất – niềm kiêu hãnh rạng ngời giữa muôn vàn vì tinh tú trên bầu trời.”
"Tinh Tinh, em đã từng yêu tôi chưa?"
Giọng người đàn ông khàn đặc đến cùng cực, yếu ớt rơi bên tai Thời Tinh Tinh, mang theo sự cầu khẩn: "Tinh Tinh, yêu tôi được không?"
Giọng anh ngày càng nhỏ, đôi môi ấm nóng cũng dần trở nên lạnh lẽo, lành lạnh áp vào tai cô, gần như là lời thì thầm không tiếng: "Tiểu Tinh Tinh, là đẹp nhất, là của tôi..."
Trước mắt Thời Tinh Tinh là một màu máu, cảm nhận được người đang ôm cô trở nên lạnh lẽo và cứng đờ.
Trái tim như bị những sợi dây leo đầy gai cuốn chặt từng vòng, đau đến mức nước mắt cô không ngừng rơi.
"A Diễn ..."
Cô gọi thầm tên anh, cổ họng bị lửa lớn hủy hoại sớm đã không thể cất lời: "Em yêu anh."
"Em yêu anh ..."
Cô yêu anh, cô đã nói yêu anh vô số lần.
Nhưng anh mãi mãi cũng không nghe được nữa.
Ngôi sao của cô, cũng bị cô đánh mất rồi.
~
"A Diễn!"
Thời Tinh Tinh hét lên kinh hãi rồi mở mắt.
Lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, hơi thở cũng vô cùng gấp gáp. Cô vô hồn nhìn trần nhà, trước mắt vẫn là một màu m.á.u mờ ảo.
Cảm giác ngạt thở của cái c.h.ế.t vẫn còn bao trùm lấy cô.
Cho đến khi có người đột nhiên vỗ nhẹ vào đầu cô, nói với giọng bất lực: "Đã đến lúc nào rồi mà còn ngủ? Còn diễn với chả xuất, cô cũng biết diễn xuất của mình tệ lắm à?"
Thời Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/4835328/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.