Trang Lăng quả nhiên nói lời giữ lời, sáng sớm hôm sau đã xuất hiện ở bệnh viện, còn mang theo một bát cháo trắng và một ít đồ ăn kèm.
"Anh quá yếu, bác sĩ nói không được ăn quá nhiều đồ dầu mỡ nên tôi đã nấu cháo, tốt xấu gì cũng nên ăn một chút." Trang Lăng vừa nói vừa đặt đồ lên bàn nhỏ trước mặt Thư Bá Hành.
"..." Thư Bá Hành chưa từng hưởng thụ loại đãi ngộ này bao giờ, hắn dựa vào một cái gối mềm, theo thói quen một tay đặt ở trên bụng của mình, yên lặng nghĩ đến mục đích của cậu, cũng không để ý đến cậu. Hiện giờ thật sự không có tinh lực, hắn vừa mới sáng sớm đã nôn, bây giờ ngay cả nói chuyện cũng cảm thấy khó khăn, làm sao có thể thèm ăn cháo?
Trang Lăng đợi một hồi thấy hắn không có động tĩnh, không khỏi nghi ngờ ngẩng đầu, nhìn thấy hắn mệt mỏi dựa vào trên giường, môi trắng bệch, trong lòng chợt đau.
"Không thèm ăn?" Cậu nhẹ giọng hỏi.
Thư Bá Hành khó chịu quay đầu lại, "Cậu gần đây không có việc gì?"
"..." Trang Lăng nghe đến đây thì nghẹn một chút, lát sau mới nhỏ giọng nói như muỗi kêu, "Anh bị bệnh, sao tôi có thể tập trung làm việc được?"
"Anh có phải quên rồi không, một ngày chưa hủy hợp đồng thì tôi vẫn là người của Thiên Hằng. Đương nhiên, khụ khụ, là tiền bối trong công ty, anh có tư cách nói lời này."
"Ừm..." Trang Lăng lúc này mới nhận ra Thư Bá Hành đang dùng thân phận chủ tịch nói chuyện với mình, chất vấn cậu tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kim-chu-lao-cong-khong-de-chieu/1111906/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.