“Chuyện này sao là sao?” Hà Kiều mặc lễ phục, ngước nhìn Tần Thận Chi với vẻ mặt e lệ: “Người đính hôn với anh, chẳng phải vẫn luôn là em sao?”
Cô ta thấy vẻ mặt khó tin của Tần Thận Chi, cứ tưởng anh đang vui mừng quá độ.
Nhưng Tần Thận Chi không thèm nhìn cô ta, quay sang hỏi bố mẹ Hà Uyển Ngâm với chút bình tĩnh cuối cùng còn sót lại: “Bác trai, bác gái, cho con hỏi Uyển Ngâm hiện giờ đang ở đâu?”
Biến cố bất ngờ cùng phản ứng của Cận Thận Chi khiến không khí trở nên ngưng trệ.
Mẹ Hà lúng túng nhìn sang bố mẹ Cận Thận Chi đang tỏ vẻ khó hiểu, nói: “Cậu hỏi nó làm gì? Kiều Kiều đã ở đây rồi, hai đứa mau làm lễ đính hôn đi!”
Bố Hà vội vàng nói: “Kệ nó đi, đừng để lỡ mất thời gian, để Kiều Kiều phải chờ.”
Lúc này, Hà Kiều chủ động đến bên cạnh Cận Thận Chi, khoác tay anh, nhỏ giọng nói: “Anh Thận Chi, hôn ước vốn dĩ là của chúng ta, hơn nữa chị ta cũng đã chủ động trả lại rồi, anh đừng bận tâm đến chị ta nữa.”
Cận Thận Chi nhíu mày, rút tay ra, nghiêm mặt nói: “Người đính hôn với tôi từ đầu đến cuối đều là Uyển Ngâm, người tôi muốn cưới cũng chỉ có mình cô ấy.”
Từ vài câu nói ngắn ngủi, khách mời đã hiểu được đại khái sự tình, bắt đầu xì xào bàn tán.
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiep-nay-em-tu-bo/3740068/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.