Long Lâm theo bản năng lôi kéo Mộ Kiến Quốc, hung hăng lôi đi ra ngoài.
Sau đó Mộ Kiến Quốc hét lên kinh hãi nhìn cảnh tượng đó, thậm chí không thể cử động.
Long Lâm cũng sửng sốt trước cảnh tượng trước mắt, nói thà rằng chịu quả báo, vẫn là xứng đáng, đúng lúc một viên gạch rơi trúng vai Trần Nguyên khiến vai hắn rướm máu.
Trần Nguyên đã ngất đi vì đau đớn, máu vương vãi khắp nơi.
Long Lâm thấy Giang Mộ Nghĩa từ trong góc chạy tới, cắn chặt quai hàm nhìn cảnh tượng trước mắt, có vẻ sợ hãi.
"Gọi xe cấp cứu, sao còn đứng yên?" Long Lâm đá vào chân Mộ Kiến Quốc, lúc này anh không muốn lo lắng vì sao Mộ Kiến Quốc đột nhiên chạy tới nhắc nhở anh.
Trần Nguyên có thể gặp tai nạn vào lúc này, nhưng không được chết trước mắt bọn họ, bằng không cho dù Trần Nguyên ăn trái cây sau khi Trần Lập Tân điều tra, anh cùng Giang Mộ Nghĩa cũng không tìm được.
Họ vẫn chưa thể đối mặt trực tiếp với những người này.
Mộ Kiến Quốc hoảng sợ, toàn thân sợ hãi chết đi sống lại, ngã quỵ trên mặt đất, mới kịp phản ứng đã bị Long Lâm hét lên một tiếng, cậu ta lao thẳng về phía thư viện vị trí, ngay sau đó là Trương lão sư theo sau.
Trương lão sư nghiêm mặt nhìn Trần Nguyên đang nằm trên mặt đất, vẫy tay với Long Lâm, "Các em về trước đi, thầy đã gọi các giáo viên khác rồi."
Long Lâm muốn hỏi Trương tại sao lại gọi hắn vừa rồi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt mà Trương Lật dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiem-tien/1045506/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.