Trịnh Vân Kiều ở chỗ Thiệu Tuần ngây người một hồi lâu, ba người câu có câu không vẫn có thể tán gẫu khá hợp, cho đến khi chân trời hơi tối lại, nếu không trở về thì có vẻ quá mức, Trịnh Vân Kiều mới cáo từ.
Đưa hai người ra ngoài, Thiệu Tuần đã bảo phòng bếp nhỏ nấucơm tối, chuẩn bị ăn gì đó lấp đầy bụng.
Nơi ở của Thiệu Tuần cách phòng bếp lớn trong phủ rất xa, đồ ăn từ bên kia bưng tới còn chưa kịp vào miệng đã không còn nóng.
Về vật chất, từ nhỏ đến lớn nàng còn chưa chịu chút khổ sở nào, tất nhiên cũng không muốn ủy khuất chính mình, không bao lâu sau đã lấy lý do muốn luyện tập nấu nướng mà bố trí một phòng bếp nhỏ trong viện mình, lại điều một nữ đầu bếp xếp thứ hai từ phòng bếp lớn bên kia qua nói là thỉnh giáo, ngay từ đầu chỉ là cách năm bảy ngày ăn cơm phòng bếp nhỏ, thời gian dài, mọi người cũng đều quen với việc Thiệu Tuần ăn ở đây một mình.
Nơi ở của Thiệu Tuần người ít việc nhẹ, ban thưởng còn nhiều hơn, đầu bếp được điều tới không có gì không vui, mà Thiệu Tuần ăn dồ trong phòng bếp nhỏ thuộc viện của mình, nhưng thỉnh thoảng phòng bếp lớn bên kia sẽ cho gọi các loại bánh ngọt, mỗi lần đi làm đều sẽ có thêm tiền, bởi vậy người kia cũng vui vẻ nhàn rỗi, không ai nói ra cái gì không phải.
Thức ăn nơi đầu đều là đồ Thiệu Tuần thích ăn, đáng tiếc nàng mới ăn hai miếng, Thiệu Qũy đã đi mà quay lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-theo/4291048/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.