EDITOR: HANNAH
Nhị Công chúa thấy mình không xử trí được cung nhân của mình, còn phải nhờ Thiệu Tuần giúp đỡ ứng phó thì không khỏi có chút hổ thẹn, nói: “Thiệu cô nương, đa tạ.”
Trong lòng Thiệu Tuần lo lắng cho nàng ta nhưng trong quan hệ giữa người với người, điều tối kỵ nhất là nói quá nhiều với người không thân quen*, có những điều nàng ngại nói thành lời nên chỉ hỏi: “Điện hạ có việc gấp gì muốn nói không?”
* Chú thích: Cụm từ trong bản gốc là “”. Đây là một thành ngữ có nguồn gốc từ “Chiến Quốc sách” của Lưu Hướng, ý nghĩa là “Nói chuyện với một người không thân quen cũng chính là nói những lời từ trái tim với một người không thân quen.” (Nguồn: Baike)
Nhị Công chúa lắc đầu, nói: “Ta chỉ tới xem ngươi có xảy ra chuyện gì hay không thôi… Chuyện lúc trước, ta còn chưa kịp nói lời cảm tạ với ngươi. Ta lặng lẽ đi theo phía sau đám người Thục phi nương nương, định chờ sau khi ngươi nghỉ ngơi khỏe lại sẽ tới tìm ngươi, kết quả lại không ngờ bên trong xảy ra chuyện. Ta còn tưởng ngươi cũng ở trong đó, sợ ngươi gặp chuyện gì nên mới…”
Thiệu Tuần kinh ngạc, hỏi: “Điện hạ chờ lâu như vậy sao?”
Từ lúc tan tiệc ở Y Xuân Các tới tận bây giờ, chắc đã phải hơn một canh giờ rồi? Nhị Công chúa thẹn thùng cười, đáp: “Cũng không lâu lắm… Đúng rồi, ngươi có bị hoảng sợ không?”
Thiệu Tuần không biết nên nói gì cho phải, dù sao trong suy nghĩ của nàng, giữa nàng và Nhị Công chúa không có nhiều tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-theo/4291039/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.