EDITOR: HANNAH
Khi Thiệu Tuần vừa mới tỉnh lại, phát hiện quẩn áo trên người xộc xệch, nàng không đỏ mặt. Khi nàng nhớ tới chuyện mình đã khinh nhờn Hoàng đế như thế nào, nàng không đỏ mặt. Thế nhưng lúc này mặt nàng lại đỏ bừng, sững sờ đứng im tại chỗ, ngay cả nhúc nhích cũng thấy ngại ngùng.
Hoàng đế thấy nàng đột nhiên không động đậy, không khỏi quay sang nhìn nàng một lúc, sau đó nương theo ánh mắt của nàng nhìn xuống.
Ngài liền thấy chiếc dây lưng màu đỏ đang nhưng ẩn như hiện treo lủng lẳng một góc, góc khuất rất ảo diệu, vừa không dễ để ngươi ta phát hiện mà lại vừa thoáng lộ ra một đầu.
Ninh Hi Đế theo phản xạ ngẩng lên nhìn phần hông “trống vắng” của Thiệu Tuần. Cho dù ngài cũng có thể coi là người kiến thức rộng rãi, từng trải hơn người thì lúc này cũng không khỏi có chút thẹn thùng.
Ngài khựng lại một chút, cuối cùng vẫn đưa tay kéo chiếc dây lưng kia xuống, cầm trên tay mình, bước ra ngoài.
Về lý thuyết, lúc này đáng ra nên do Hà Tuấn Vinh tiến lên nhận lấy đồ từ trong tay chủ nhân, sau đó đưa lại cho Thiệu Tuần, dù sao cũng chưa bao giờ có người trực tiếp nhận đồ từ trên tay Hoàng đế. Thế nhưng khi hắn vừa mới theo phản xạ định tiến lên, chân mới dợm nhấc lên thì mắt lại đột ngột liếc nhìn Hoàng đế, sau đó mặt không đổi sắc đứng trở lại vững vàng, không có ý định động đậy.
Thiệu Tuần do dự một chút, cuối cùng lại thấy Hà Tấn Vinh như giả mù, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-theo/4291032/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.