EDITOR: HANNAH
Bầu không khí cực kỳ yên tĩnh, Thiệu Tuần không dám nói lời nào cũng không dám ngẩng đầu, chỉ có thể nghe được âm thanh ngón tay gõ nhịp trên mặt bàn.
Không ai nói gì, Thiệu Tuần cuối cùng không nhìn được hơi ngước lên nhìn về phía trước, nhìn chằm chằm hình rồng vàng thêu trên góc áo thật cẩn thận.
Một, hai, ba, bốn, năm…
Nàng tuyệt vọng, thực sự là rồng có năm móng vuốt.
Người kia khẽ bật cười rồi lên tiếng hỏi, giọng điệu khiến người ta không dò được cảm xúc: “… Đây là cô nương nhà ai?”
Thấy Thiệu Tuần không có phản ứng đáp lời, quan nội thị lại khẽ hắng giọng.
Thiệu Tuần lúc này mới cố gắng điều chỉnh lý trí sắp vụn vỡ của mình, gượng lấy lại bình tĩnh, hít một hơi thật sâu, dập đầu đáp: “Thần nữ Thiệu thị, khẩu thỉnh bệ hạ thánh an.”
Không sai, người đàn ông cách nàng chỉ ba bước kia chính là vị Hoàng đế thứ hai của triều Đại chu, là người nắm trong tay cả thiên hạ đã gần hai mươi năm nay.
“Ừm, Thiệu thị…” Ninh Hi Đế nhướng nhướng mày… Họ này cũng không phổ biến lắm. Ngài nói: “Ngẩng đầu lên.”
Cổ họng Thiệu Tuần hơi giật giật nhưng vẫn tuân lệnh ngẩng đầu lên, chỉ có đôi mắt vẫn cụp xuống, không dám nhìn thẳng vào Hoàng đế.
Thiệu Tuần chắc chắn là một cô gái rất xinh đẹp không thể nghi ngờ, đó là điều mà bất kỳ người đàn ông quen “ngắm hoa thưởng nguyệt” nào trên đời cũng không phủ nhận.
Hoàng đế cũng không phải chưa từng gặp nàng, dù sao nàng cũng là trưởng nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-theo/4291028/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.