"Văn bá".
Lão nhân theo tiếng gọi bước ra. Hắn chắp tay cúi đầu trước Cẩn Y cùng Thiên Uyển, dáng vẻ sợ sệt.
"Tướng quân, đã lâu không gặp".
"Văn bá sao lại ở chốn này? Phong Trạch đã tìm bá suốt mấy ngày đêm".
"Tướng quân xin giữ lời giúp lão già này. Ta chỉ không muốn làm gánh nặng cho Trạch nhi".
Văn bá vừa nói ánh mắt lại trùng xuống né tránh. Lão nhân tuổi đã cao, dáng vẻ khom lưng chống gậy lưu lạc đến Ưng thành xa xôi khiến Cẩn Y có chút thương xót đành nhẹ gật đầu đồng ý.
Thiên Uyển nhìn người trước mặt tựa hồ đã thấy qua dáng vẻ này, rất quen thuộc tựa như đã gặp rất nhiều lần. Nàng hoài nghi tra hỏi Cẩn Y chỉ biết Văn bá là người thân Phong Trạch nhưng chẳng có quan hệ máu mủ. Lão nhân ngày thường không đi đâu chỉ ở nhà trông nôm quán xuyến, lúc rảnh rỗi lại đi dạy chữ. Từ sau trận phản loạn liền biến mất không rõ tung tích để lại Phong Trạch ngày đêm lo lắng truy tìm. Giờ đây xuất hiện ở Ưng thành quả thật có chút đáng nghi nhưng không thể tra khảo rõ ràng.
Thiên Uyển nghĩ ngợi lúc lâu cũng đành cho qua. Nàng hướng Văn bá nhẹ giọng hỏi rõ sự tình.
"Văn bá đứng chờ bọn ta có phải có oan tình?".
"Phu nhân, tướng quân, đúng là có sự tình cần bẩm báo".
"Văn bá cứ nói".
"Lão già này vừa đến Hoàng phủ làm việc được một ngày. Đêm qua vô tình đi ngang phòng tri phủ đại nhân đã nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-phu-the-quan/3629829/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.