Liền theo đó bên trong phát ra một tiếng rầm cùng tiếng thét chói tai. Cẩn Y rất nhanh nhận ra là Thiên Uyển.
Nàng tức khắc chạy vào, lòng lo lắng như đá đè nặng. Bên trong đồ đạc đã vỡ toang, Vương Di Hoà không ngừng cười điên dại. Nàng ta đầu tóc rối bời, toàn thân run lên, ánh mắt hận thù như muốn giết người. Tay lại cầm lấy bình gốm ý muốn ném về phía nữ nhân kia.
Thiên Uyển vừa ngã xuống đất, cổ hằn lên vết đỏ do vật nhọn cứa qua. Nàng nhăn mặt kêu đau, tay ôm lấy vùng bị thương. Chưa kịp hoàn hồn lại nhìn thấy Vương Di Hoà muốn thích sát liền theo bản năng cuộn người, tay hướng lên đỡ.
"UYỂN NHI".
Nữ tướng quân hốt hoảng lao vào đỡ lấy nữ hài dưới đất. Nàng lo lắng nhìn Thiên Uyển lại cau mày quay sang Vương Di Hoà, ánh mắt hung tàn.
Vương Di Hoà thoáng kinh hãi lui về sau nhưng rất nhanh trở lại dáng vẻ điên loạn. Tay ném bình gốm sang bên cạnh vỡ toang.
"Cẩn nhi về rồi...cứu ta, ả muốn hại ta....Cẩn nhi...cứu ta".
Cẩn Y ôm chặt người trong lòng, phóng ra tia phẫn nộ. Vương Di Hoà không ngừng càn quấy khiến nàng điên tiết không thôi. Nàng nhấc bổng người lên, âu yếm nhẹ nhàng trấn an. Liền nghiến răng đầy tức giận về phía Vương Di Hoà, phía mặt cứ hõm vào lại nhô ra mười phần sắp có án sự. Cẩn Y xoay người rời đi, không quên phân phó hạ nhân giam giữ đại tẩu.
"Lý quản gia đưa thiếu phu nhân về biệt viện. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-phu-the-quan/3629825/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.