Bảy ngày sau, Hoàng đế Cao Tư Dụ mở yến tiệc chiêu đãi sứ thần Ti Sơ, mời toàn bộ người trong hoàng thất, văn võ bá quan cùng gia quyến trong nhà đến tham dự.
Tư Đồ Kiệt mang danh Đại tướng quân, hiển nhiên sẽ không thể vắng mặt.
Trước phủ tướng quân đã có xe ngựa chờ sẵn, Tư Đồ tướng quân cố nhiên muốn cùng nhi tử ngồi chung một cỗ xe ngựa, vén màn xe tự mình ngồi vào, lại lên tiếng gọi: "Vân Nhi, ngồi cạnh cha."
"Ân." Đường Văn sau khi đỡ Tư Đồ Vân Sơ lên xe ngựa, định xoay người đến vị trí của phu xe phía trên, chưa đi được ba bước đã bị người kia kéo lại: "Ta muốn ăn kẹo."
"....." Từ sau đêm trung thu ở sông Tương Nguyệt, cục bông đều tùy hứng hướng y vòi kẹo, Đường Văn đã thành quen, nghe xong liền dứt khoát lấy ra một thanh kẹo đậu xanh nhét vào miệng người nọ. Lúc này Tư Đồ Vân Sơ mới thỏa mãn buông tay, chỉnh tư thế ngồi ngay ngắn lại, vui vẻ tận hưởng vị ngọt đang lan tỏa trong miệng, trực tiếp phớt lờ ánh nhìn kinh ngạc của vị Tư Đồ tướng quân nào đó.
Thật tình Tư Đồ Kiệt đã nhìn ra tâm tư của nhi tử từ lâu, trừ những hành động thân mật giữa hai người, chỉ riêng thái độ muốn giết Nhã Nhi ngày hôm đó, ông biết chắc trong lòng hắn… Đường Văn không đơn thuần chỉ là một cận vệ nữa rồi.
Ho hai tiếng "khụ khụ" nhằm phá vỡ bầu không khí kì lạ, Tư Đồ Kiệt hơi ngại ngùng mà lên tiếng: "Ách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-muon-lam-nguoi-tot/2671846/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.