Một tiếng “Tân lang nghênh kiệu” vừa hô to, Cao Thiên Ca đội kim quan, một thân hỉ phục đỏ thẫm, mang theo vui mừng ấm áp mỉm cười chậm rãi đi ra, vẻ mặt vui vẻ, bộ dáng tinh thần đầy đủ, làm cho người ta hoàn toàn không nhìn ra sơ hở.
Đứng trước kiệu hoa, Cao Thiên Ca vươn chân phải ở trên cửa đá một chút. Bà mối ở một bên cao hứng hát vang: “Lạc kiệu!” Một vị nữ quyến trong đội ngũ đưa thân tự mình mở ra kiệu môn, nghênh đón tân lang hạ kiệu. Trong nháy mắt, tân khách cùng dân chúng vây xem ở đây đều không nhịn được kinh hô một tiếng, cũng không phải nhìn thấy diện mạo tân lang được che dưới bức rèm khăn đỏ, mà là hôn phục này, so với nam hoàng hậu năm đó chỉ hơn chứ không kém! Như vậy có thể thấy được hôn sự này được hai nước coi trọng như thế nào!
Lập tức trong phủ, một trung nhiên phụ nhân mặc lễ phục vui mừng, cười không khép miệng đi ra, đem một chuỗi đồng tâm kết đỏ thẫm giao cho hai tân lang.
“…..” Tư Đồ Vân Sơ không chuyển mắt, nhìn chằm chằm hôn lễ.
Cao Thiên Ca nắm một đầu của dây đỏ, cùng tân lang đồng thời xoay người, ánh mắt lơ đãng đảo qua nơi nào đó, tươi cười trên mặt thoáng chốc đông cứng. Hắn nhìn thấy đúng là Tư Đồ Vân Sơ cùng Cao Thiên Triệt, đứng cạnh nhau! Cao Thiên Ca thu liễm tâm thần, bình tĩnh nắm tay tân lang đi vào vương phủ, trong mắt đã không còn ôn nhu vừa rồi, ngược lại dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-muon-lam-nguoi-tot/2671805/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.