Bảy ngày sau.
Mệnh của Tư Đồ Vân Sơ quả thật chưa tận, cho dù máu thấm đẫm đệm giường, thì hắn vẫn sống. Tư Đồ Vân Sơ nằm trên giường, thẫn thờ nhìn ra bên ngoài, cổ và lưng đều được băng bó kỹ lưỡng, gương mặt hắn xanh xao, đôi mày giãn ra, ánh mắt vô hồn nhìn vào khoảng không, hắn hiện tại so với chết cũng không quá tách biệt.
"Hoàng phi, ăn chút gì đi." Triệu Tinh từ bên ngoài đi vào, hai tay cầm khay thức ăn, phía trên gồm một bát cháo trắng cùng một dĩa dưa muối. Hiện tại hai phe cánh hoàng tử đang chuẩn bị xuất thủ, binh lính trong quân doanh cũng chỉ có thể ăn khoai cùng cháo loãng, đãi ngộ của hoàng phi đã xem như rất tốt.
Người trên giường không chút động tĩnh, Triệu Tinh nhìn Tư Đồ Vân Sơ, lòng ngực thập phần khó chịu. Ngày đó vốn thương thế Tư Đồ Vân Sơ vẫn chưa hoàn toàn bình phục, cộng thêm việc hắn tự cắt đứt cổ mình, may thay thanh đao đó đã cũ, đường cắt không quá sâu, ngự y vẫn có thể từ tay Diêm Vương đoạt người về. Chỉ khổ nổi, sức khỏe Tư Đồ Vân Sơ đã không tốt, lần này còn mất máu quá nhiều, thành ra đã yếu lại càng thêm yếu.
Có lẽ xuất phát từ áy náy, Triệu Tinh từ hôm đó liền theo sau hầu hạ Tư Đồ Vân Sơ, tính đến nay đã qua nhiều ngày, Tư Đồ Vân Sơ vẫn không muốn trò chuyện với hắn: "Hoàng phi, người đã không ăn suốt hai hôm nay rồi, cứ thế này sẽ chết đó!"
Tư Đồ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-muon-lam-nguoi-tot/2671767/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.