Chỉ là chớp mắt một cái, Ngụy Chấn Huy liền khôi phục lại lạnh lùng, “Gió lớn, bông tuyết bay vào mắt.
” Nói xong bước chân dài ra, kéo cô tiếp tục đi về phía trước.
Vừa rồi đau đớn tuy rằng chỉ có một cái chớp mắt như vậy, nhưng mà Ngụy Chấn Huy biết xác thật phát sinh qua.
Thời điểm mặt trời lên tới giữa không trung, Tô Miên bọn họ cũng lập tức lên tới đỉnh núi.
Trên sách ghi lại, thiên kim thảo thích sinh trưởng ở trên vách đá núi cao, mọc lên ở chỗ quanh năm tuyết đọng không bao giờ tan, mặt trời ở đỉnh đầu chói chang đón gió lay động.
“Cô biết thiên kim thảo sao?” Ngụy Chấn Huy bắt đầu lưu ý thực vật trên núi.
“Chưa thấy qua, bất quá em ở trên y thư xem qua hình ảnh của nó.
” Tô Miên nói xong, trước mắt xuất hiện một gốc cây thảo dược màu xanh lục đón gió phấp phới, cô biết đây là thiên kim thảo.
Cô hiện tại tinh thần lực hoàn toàn có thể làm cô nhớ bất luận bộ dáng thảo dược nào.
Bọn họ lần này tùy tiện lên núi tìm kiếm, Tô Miên cũng chỉ là thử thời vận.
Nếu Văn Văn không có ngăn cản, nói không chừng bọn họ có thể tìm được.
Lúc này, Tô Miên nâng mắt nhìn về phía xa, bỗng nhiên dừng lại bước chân, trên đỉnh núi, một gốc cây thiên kim thảo đón gió mà đứng.
“Thiên kim thảo!” Tô Miên nói xong tránh thoát khỏi tay Ngụy Chấn Huy, cất bước liền hướng đỉnh núi chạy.
“Cẩn thận, đường trơn!” Ngụy Chấn Huy nói xong cũng đi theo chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-gian-thanh-co-vo-quan-y-cua-thu-truong/3917611/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.