Ngụy Chấn Huy lưng đ ĩnh đến thẳng tắp, hai tay cánh tay cứng đờ mà rũ tại bên người.
Thiếu nữ trước mặt hai cánh tay vòng qua dưới nách anh, tay nhỏ ở phía sau lưng anh gắt gao chế trụ, đầu gắt gao mà dán ở chỗ tim anh.
Anh cúi xuống, chỉ có thể thấy đỉnh đầu đen nhánh của cô gái, còn có một chút cổ trắng nõ.
Ngụy Chấn Huy hít sâu một hơi, anh vốn nên đẩy cô ra.
Cũng không biết vì cái gì, cô ôm anh, anh một chút đều không phản cảm, thậm chí, đáy lòng còn dâng lên một tia thỏa mãn.
Cái ôm này, Tô Miên cơ hồ dùng hết toàn bộ khí lực, cho nên, từ xa nhìn lại, tựa như Tô Miên treo ở trên người Ngụy Chấn Huy.
Tô Cẩm Long vẻ mặt mộng bức mà nhìn Tô Miên, chị hắn từ khi nào khí phách như vậy, ban ngày ban mặt cư nhiên ôm một người đàn ông xa lạ không buông tay.
Một đám tiểu chiến sĩ vừa mới tập thể dục buổi sáng trở về, cầm chậu rửa mặt muốn đi múc nước rửa mặt, vừa thấy đến đại đội trưởng bọn họ người xưa nay lớn lên lạnh nhạt nghiêm túc cư nhiên bị một cô gái ôm, còn là loại chính diện này, thau tráng men rơi trên mặt đất vang lên leng keng.
Mấy trung đội trưởng nhìn Tô Miên giống như bạch tuộc ôm Ngụy Chấn Huy, tròng mắt đều phải trừng ra tới.
Có người che miệng lại cắn ngón tay mình, có người lung tung nắm cánh tay người bên cạnh hung hăng cắn một ngụm.
“Đại đội trưởng, đây là anh nói không quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-gian-thanh-co-vo-quan-y-cua-thu-truong/3917606/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.