Trong nhà nghèo, ba không muốn cho cô tiếp tục học cao trung, vẫn là mẹ kế thuyết phục ba cô.
Sau cũng là bà, chịu không nổi lời đồn đãi vớ vẩn là cô câu dẫn thấy giáo mình mới yêu cầu thôi học.
Hà Cần chỉ là cười cười, “Tiểu Miên không đi học liền ở nhà đợi, việc làm nông cứ để ta và ba con.
”Nghĩ đến trước kia, vành mắt Tô Miên thiếu chút nữa đỏ.
Cũng may một đời này, mẹ kế sống sờ sờ mà ở trước mặt cô, em trai đầy sinh lực, ba cũng khỏe mạnh, hết thảy đều không muộn.
Cô hít hít cái mũi, lại gắt gao mà cầm tay Hà Cần, giống như sợ bà trước mắt biến mất.
Tô Cẩm Long căn bản là không đi xa, tránh ở phòng bếp nghe lén, một tiếng mẹ của Tô Miên này thực sự cũng làm hắn sửng sốt một chút, hắn một tay đỡ cửa, thiếu chút nữa té ngã sấp mặt.
Bất quá hắn cùng Tô Miên chính là từ trong bụng một mẹ bò ra tới, cô có cái tâm tư gì hắn hiểu rõ nhất, “Mẹ, mẹ nhưng cẩn thận, chị ấy rõ ràng là chồn chúc tết gà, không có hảo tâm!”Hà Cần đang vui a, Tô Cẩm Long nói lại làm trong lòng bà vang lên chuông cảnh báo.
Tô Miên trước kia nhưng không thiếu làm những chuyện như vậy, chỉ cần có việc nhờ bà, ngữ khí khẳng định mềm xuống, nhưng chưa từng gọi bà là mẹ, cho nên bà cảm thấy Tô Miên cùng trước kia không giống nhau.
Thời điểm bà gả tới Tô Miên năm tuổi đã hiểu chuyện, thấy bà liền trợn mắt to lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-gian-thanh-co-vo-quan-y-cua-thu-truong/3917570/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.