Diệp Thủy Thanh khuỵu xuống đất, dùng sức chống tường không để mình ngã xuống, bây giờ cô có thể chắc chắn Trịnh Quốc Phương tuyệt đối là cố ý, vốn dĩ cô sợ Đồng Tú Vân bị chọc tức rồi xảy ra nguy hiểm nên mới ra theo, cũng luôn đứng ở xa, nhưng không ngờ trong lúc hoảng loạn Cận Văn Bách chạy đến chỗ mình, cô chỉ sợ ảnh hưởng đến mình nên đã tránh trước, cây gậy trong tay Trịnh Quốc Phương dù thế nào cũng không nên đánh được đến người mình, người phụ nữ này rốt cuộc có ý gì!
Diệp Thủy Thanh vừa bị đánh thì Đồng Tú Vân suýt chút ngất đi theo: “Vợ thằng hai, Thủy Thanh đang mang thai đấy, con cứ đánh lên eo nó thế hả?”
Trông Trịnh Quốc Phương cũng có chút sợ hãi, thật ra chị ta sớm đã không ưa Diệp Thủy Thanh, mình đang mang thai, đương nhiên chị ta đã nhìn ra Diệp Thủy Thanh cũng mang thai từ lâu, nếu không thì Cận Văn Lễ cũng không thể coi trọng Diệp Thủy Thanh hơn trước đây, nhìn họ quấn lấy nhau mỗi ngày, Cận Văn Lễ hận không thể cung phụng Diệp Thủy Thanh như tổ tông, ăn uống cố gắng đưa đến bên cạnh Diệp Thủy Thanh thì không nói, vừa giặt đồ vừa nấu ăn chăm sóc thì chu đáo khỏi phải nói.
Nói câu khó nghe thì Diệp Thủy Thanh thả rắm Cận Văn Lễ cũng có thể ca diễn, nhìn lại mình ngày nào cũng trông chừng căn nhà trống lạnh lẽo, muốn ăn gì cần gì cũng chỉ có thể nhịn trong lòng, nếu không thì phải tự thân vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229600/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.