Cận Văn Lễ vừa hỏi vừa cầm lấy phiếu gửi ngân hàng, cũng nhìn một hồi sau đó ngẩng đầu lên hỏi Diệp Thủy Thanh bằng mắt.
Diệp Thủy Thanh cười đắc ý: “Đây có là gì, ít nhất em còn có thể tích mười lăm nghìn tệ đấy! Những thứ này là tiền bán sách, không ngờ được chứ gì?”
Bán sách mà bán được hai mươi nghìn tệ? Hơn nữa còn có có thể có thêm thu nhập mười lăm tệ? Cận Văn Lễ không tin.
Diệp Thủy Thanh nhìn mặt Cận Văn Lễ đầy nghi ngờ thì kể lại trải nghiệm kinh doanh của mình một lượt, rồi lại nói cách hoạt động của tiệm sách bây giờ, Cận Văn Lễ nghe đến trợn mắt há mồm, hồi lâu mới hoàn hồn lại: “Như vậy cũng kiếm được tiền à, vợ ơi em đây chẳng phải tay không vồ sói trắng sao, không bỏ đồng vốn nào cũng thu tiền vào túi!” Hơn nữa còn dùng cả Thẩm Chấn Sơn, chuyện này đúng là khiến người ta bất ngờ.
“Ai tay không vồ sói trắng, em cũng bỏ ra cực khổ, tất cả mọi chuyện chẳng phải đều cần động não sao? Em với Lý Như bàn bạc bao nhiêu lần mới thay đổi hành động, quá trình trong đấy rất ngoắt ngoéo!”
Cận Văn Lễ cầm phiếu gửi ngân hàng hai mươi nghìn tệ lại lần nữa lắc đầu khó tin, mình đã hao phí trắc trở đổ máu đổ mồ hôi nhiều như vậy kiếm được bảy mươi tệ, kết quả Diệp Thủy Thanh chỉ động não thì dễ dàng kiếm được hai mươi nghìn, đi học nghỉ ngơi cũng không làm lỡ, nghe ý trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229597/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.