Diệp Thắng Chí nghe thấy mẹ gọi mình thì vội trả lời: “Mẹ, con nghe thấy rồi, ra ngay đây.”
Trương Nguyệt Anh bĩu môi: “Chắc chắn là nói chuyện em gái anh về sống.”
“Văn Lễ đi xa ở bên ngoài, bản thân Thủy Thanh ở nhà chồng chắc chắn khó chịu, về sống một khoảng thời gian cũng không là gì, lát nữa em đừng nói lung tung.
“Vậy nếu Cận Văn Lễ mấy năm không về, em gái anh cứ ở đây tiếp như chưa gả đi à?” Trương Nguyệt Anh tức giận.
“Em không thể nói chuyện dễ nghe chút à? Sao có thể lâu như vậy được, đừng lải nhải, mau ra ngoài, đều đang đợi chúng ta đấy.” Nói xong thì không quan tâm Trương Nguyệt Anh nữa, tự mình ra ngoài trước.
Đợi sau khi mọi người đã tụ tập đủ, Diệp Truyền Nghĩa nói: “Văn Lễ đến phía nam học kinh doanh xưởng, đoán chừng hai ba tháng mới về được, khoảng thời gian này Thủy Thanh về ở, bây giờ nói với mấy đứa một tiếng, xem xem mấy đứa có ý kiến gì không.”
“Bố, đây vốn dĩ chính là nhà của em út, em ấy muốn ở đến khi nào thì ở đến khi đó, hơn nữa cũng không ở trong phòng bọn con, bản thân em ấy cũng có phòng mà!”
Diệp Thắng Cường nói xong, Diêu Hồng và Diệp Thắng Chí cũng đều gật đầu nói phải, Trương Nguyệt Anh cười: “Thủy Thanh về là chuyện nên làm nhất, ở nhà mẹ mới thoải mái nhất, trong nhà chắc hẳn sẽ vui vẻ. Chị cả có tin vui, Thủy Thanh lại về, thoáng cái đã bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229594/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.