Diệp Thủy Thanh vén rèm cửa lên rồi thò đầu ra ngoài, quả nhiên phát hiện Cận Văn Lễ ngồi xổm bên dưới cửa sổ phòng mình đang cúi đầu hút thuốc, mượn ánh trăng chỉ thấy một đống tàn thuốc dưới đất, thì liền tức giận không biết nguyên do.
“Nửa đêm canh ba anh không ngủ mà chạy đến đây hút thuốc, bây giờ trong phòng em đều là khói, sắp sặc chết người rồi!”
Diệp Thủy Thanh nổi giận với Cận Văn Lễ, nhưng lại thấy anh không chút phản ứng, chỉ hút thuốc liên tiếp, thế là lại gọi anh: “Này, em nói chuyện với anh đấy, anh nghe thấy không hả? Khói này sặc lắm!”
Cận Văn Lễ vẫn không nói chuyện, chẳng qua chỉ là dập điếu thuốc trong tay.
Diệp Thủy Thanh lại gọi anh mấy tiếng, thấy Cận Văn Lễ vẫn làm lơ mình, trong lòng buồn bực mặc quần áo vào đi vòng ra sau nhà.
“Anh sao thế?” Trước nay Cận Văn Lễ chưa từng có biểu hiện như vậy, Diệp Thủy Thanh đứng trước mặt anh nhỏ giọng hỏi thăm.
Cận Văn Lễ cúi đầu càng thấp hơn, hồi lâu mới buồn bã nói một câu: “Anh nằm mơ.”
“Sau đó thì sao?”
Cận Văn Lễ lắc đầu: “Anh không muốn nói, anh không hút nữa, em về ngủ đi, ngày mai còn phải đi làm nữa, tự anh ngồi một lát thì đi.”
“Bộ dạng này của anh thì em còn ngủ được sao, anh ngẩng đầu lên nói chuyện với em.”
Diệp Thủy Thanh nói xong thì thấy Cận Văn Lễ vẫn không có chút phản ứng, cô cũng mất kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229592/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.