“Hai người làm sao thế, có gì từ từ nói, đâu có thể cãi nhau trên đường chứ.” Diệp Thủy Thanh không hiểu sao Dương Lạc lại xuất hiện ở đây, cũng không biết cậu ấm này đã làm gì có thể khiến Lý Như tức giận thành bộ dạng này. 
“Thủy Thanh, khéo như vậy cô cũng qua tìm Lý Như à, chuyện của tôi có lẽ cô đã nghe nói rồi, mấy ngày nay cảm thấy tình hình sức khỏe rất tốt nên qua đưa cho cô ấy tiền lỡ việc với tiền ăn uống, ai ngờ đột nhiên cô ấy lại tức giận như vậy.” Giọng điệu Dương Lạc trầm ổn, tạo nên tương phản rõ ràng với Lý Như gấp gáp. 
Diệp Thủy Thanh nghe xong thì kéo Lý Như sang bên cạnh khuyên cô ấy: “Tính của cô cũng vội quá rồi, không phải chỉ là năm mươi tệ thôi sao, cùng lắm thì sau này tìm cơ hội mua chút quà trả lại, làm gì lại đến nổi tức thành như vậy chứ?” 
  
“Đâu phải năm mươi tệ, là hai trăm tệ! Anh ta vào thẳng văn phòng tôi đưa hai trăm tệ cho tôi trước mặt tất cả đồng nghiệp, còn không nói chuyện mà chỉ cười, sau này tôi còn phải nói rõ sao, ai có thể giới thiệu đối tượng cho tôi được chứ!” Lý Như oán hận lườm Dương Lạc, giọng càng lớn hơn. 
Lúc này Dương Lạc cũng đi xuống từ trong xe rồi đi đến bên cạnh hai người, trên gương mặt đã không còn nụ cười, giọng điệu cũng trở nên rất thấp: “Tôi biết tôi không nên đến đơn vị các cô tìm cô, để cô bị đồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229585/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.