Nhờ Cận Văn Lễ nói như vậy, Diệp Thủy Thanh cúi đầu nhìn đống sách cũ dưới đất và hòm truyện tranh liên hoàn bên cạnh, cảm thấy con đường này có thể đi, thế là hỏi Cận Văn Lễ: “Vậy chúng ta xếp những quyển sách này xuống bên dưới cửa sổ của em, đợi dọn dẹp nhà kho xong rồi hẵng xem xem định giá của sách là bao nhiêu, thương lượng lại giảm bao nhiêu để bán ra.”
Cận Văn Lễ không ngờ Diệp Thủy Thanh đã đồng ý ngay, trong lòng liền vui mừng không nói nên lời: “Vợ à, trước đây anh còn cho rằng em cân nhấc ý kiến của anh mới cố ý nói không chê anh bày sạp mất mặt, không ngờ em thật sự đồng lòng với anh, cũng muốn có thể kiếm nhiều tiền chút, không hề sợ người khác lời ong tiếng ve.”
“Người muốn nói xấu thì dù là lúc nào cũng sẽ nói xấu, để ý người ta nói gì làm chi, mình có thể sống tốt, ngày ngày có thể ăn lương thực tinh, thịt cá mới là bản lĩnh thật sự, anh yên tâm đi, chỉ cần là ý kiến anh đưa ra, nếu có thể thực hiện em đều sẽ thử.”
“Vậy nếu lỗ tiền thì sao?” Cận Văn Lễ cười hỏi.
“Làm gì có chuyện buôn bán chỉ kiếm được mà không lỗ chứ? Lỗ rồi thì nghĩ cách kiếm lại, chẳng qua chỉ là chịu khổ thêm chút thôi.”
Cận Văn Lễ nghe vậy thì không khỏi cảm thán: “Thủy Thanh, anh cảm thấy hai chúng ta đúng là xứng đôi, những lời em nói còn cả thái độ làm việc giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229569/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.