🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: nacapuu
Nhớ nhấn theo dõi trang nacapuu trên wattpat
cũng như nhấn ⭐ ⭐ ⭐ ⭐ ủng hộ mình nha!!
theo dõi trang cá nhân để cập nhật chương mới nhanh nhất...
- ----------------------
Cô trở về thấy mẹ đang nấu ăn trong phòngphòng bếp, liền do dự có nên đi qua nhận lỗi không, kết quả mẹ cũng thấy cô, nói:
"Còn đứng ngốc ở đó làm gì, đi rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm."
Ngữ khí tuy rằng không tốt, nhưng hiển nhiên cũng sợ cô đói lả, hơn nữa chờ đến thời điểm ăn cơm còn cố ý gắp cho cô thêm một cái hộp vịt muối.
Cô ngẫm lại đời trước mẹ mình luôn chịu cực khổ, trong lòng không khỏi tự trách mình không hiểu chuyện, dù thế nào cũng không nên cùng mẹ cô ầm ĩ, vì thế nhỏ giọng xin lỗi:
"Mẹ, ngày hôm qua là con không đúng, con không nên cùng mẹ lớn tiếng nói chuyện, mẹ con sai rồi."
"Ai, này thì đúng rồi, về sau không được cùng mẹ con nói như thế nữa, con không biết bà ấy vì con không ăn cơm mà có bao nhiêu khó chịu." Ba cô giảng hòa.
Mẹ cô dùng tay áo lau lau khóe mắt nói:
"con mau ăn cơm đi, về sau đừng lại làm mẹ tức giân, mẹ cũng nghĩ kĩ rồi, con luôn là đứa hiểu chuyện, nghe lời, có lẽ Tất Thành có chỗ nào đó không vừa ý con, không muốn qua lại nữa thì thôi, mẹ lại tìm người giúp con giới thiệu người khác là được, ngày mai mẹ đi nói chuyện với người giới thiệu một chút."
Cô ra sức gật đầu:
"Mẹ,yên tâm đi,lần này nếu có người thực sự thích hợp con sẽ cố gắng xây dựng mối quan hệ." Ba cùng anh trai cô đều khen cô hiểu chuyện, phong ba ngày hôm nay xem như qua đi.
Chỉ là buổi sáng ngày hôm sau tại đầu ngỏ lại thấy Cận Văn Lễ đang đứng chờ mình, cô có chút bất đắt dĩ, không nghĩ lại cho hắn bất luận cái cơ hội nào, cô trực tiếp đạp xe đi qua.
Cận Văn Lễ lập tức đuổi kịp, hai người song song mà đi.
Dọc theo đường đi vô luận Cận Văn Lễ nói cái gì, cô đều không đáp lời, chỉ chăm chú đạp xe, chờ đến nhà máy mới nghiêm túc đối với Cận Văn Lễ nói:
"Tôi nói rồi, không cần lại đi theo tôi, còn có chút nữa tôi sẽ nói chuyện với bảo vệ, không cho anh giữa trưa lại đến đưa cơm."
Cận Văn Lễ thực ủy khuất:
"Anh không phải là vừa lúc tiện đường mới đi cùng em sao, không cho đi chung cùng liền không đi cùng, em đừng nóng giận nha, em nói cái gì chính là cái đó, anh biết chuyện ngày hôm qua đối với em ảnh hưởng không tốt, anh sẽ không làm em khó xử đâu."
Cô không nghĩ tới Cận Văn Lễ sẽ dễ dàng đồng ý như vậy, ngược lại cảm thấy mình có chút làm quá, liền hòa hoãn ngữ khí:
"Em cũng không phải ghét bỏ anh, chỉ là xác thực có ảnh hưởng không tốt, chờ ngày nào đó nghỉ ngơi lại cùng bạn bè đồng sự anh hoặc cùng bạn bè tôi, tất cả chúng ta cùng nhau đi ra ngoài chơi."
Cận Văn Lễ cười cười:
"Kia cũng được, nhiều người náo nhiệt, em mau vào đi thôi, anh cũng đi làm."
Cô thấy Cận Văn Lễ như thế liền yên tâm, tâm tình thoải mái mà vào nhà máy, chỉ là vào phân xưởng lúc sau mới biết được, toàn bộ mọi người đều ăn ý làm công tác tư tưởng cùng tận tình khuyên nhủ cô,thật làm cho người ta dở khóc dỡ cười, cô đành phải nhiều lần đảm bảo chính mình chỉ đơn thuần cùng Thôi Tất Thành không hợp nên chia tay, tuyệt đối không phải do Cận Văn Lễ dụ dỗ mà đắm chìm trong trụy lạc,mọi người thấy cô tỏ rõ thái độ, nhận thức rõ ràng liền đều yên tâm, có người còn giúp cô giới thiệu đối tượng.
Không đến mấy ngày người trong xưởng lại truyền ra tin đơn vị của Thôi Tất Thành có không ít người giới thiệu đối tượng cho hắn, có nhiều cô gái trong đơn vị còn trộm viết thư, nhưng đều bị hắn từ chối, còn có người nghe hắn nói: cô một ngày chưa kết hôn liền không buông tay mà chờ đợi.
Cái này liền thành một tin tức lớn, Thôi Tất Thành vốn chính là cái hình tượng quân tử khiêm tốn, hiện giờ lại si tình như thế, tức khắc liền mê đảo một nhóm lớn các cô gái chưa lập gia đình trong xưởng, còn có không ít cô gái ở bên ngoài nghenghe danh mà đến, muốn mượn một cái cơi hội mà nhìn thần tượng trong lòng.
Có không ít người ái mộ lại ngóng trông người trong lòng được hạnh phúc, mỗi ngày giờ nghỉ trưa có không ít người chạy tới đơn vị khuyện cô hồi tâm chuyển ý, cảm giác kia tựa như xem một bộ phim tình yêu, mà một hai phải có kết cục hạnh phúc mới được, trong khoảng thời gian ngắn cô cũng rất áp lực, nhưng vẫn kiên trì không quan tâm đến.
"Tiểu Trân, nếu giữa trưa có người đến tìm chị, em liền nói chị về sau không ở trong phân xưởng ản cơm."
"Vậy chị đi chỗ nào."
Tiểu Trân cũng biết cô không chịu nổi quấy nhiễu, việc này cũng không có biện pháp
"Chị đi ra ngoài tản bộ trong chốc lát, chờ mọi người trở lại làm việc,chị lại trở lại ăn,cơm nguội cũng không có việc gì, dù sao mọi người cũng không quan tâm được nhiều ngày, qua mấy ngày những người này biết tìm không gặp chị liền sẽ không đến nữa."
Tiểu Trân gật đầu:
"Kia cũng chỉ có thể làm như vậy."
Đang nói chuyện, thì Ninh Quân-người sau khi dưỡng thương tốt đã đi làm trở lại, nhìn cô cười lạnh nói:
"Yên tâm đi, không ai sẽ lại qua đây, cô có thể an tâm ăn cơm của cô đi."
"Ninh Quân, anh có chuyện gì liền nói, không cần phải làm giọng điệu âm dương quái khí như thế, Thuỷ Thanh lại không phải cùng anh yêu đương, anh dựa vào cái gì đối với chị ấy có thành kiến. Tự do yêu đương chính là muốn hai bên tình nguyện, Thôi Tất Thành hiện tại chính là một bên tình nguyện, anh có hiểu không!" Tiểu Trân liếc mắt nhìn Ninh Quân nói.
"Hừ, mấy chuyện tình nguyện gì ấy tôi không quản được, tôi chính là không quen nhìn người khẩu thị tâm phi,nói cùng làm không giống nhau, đồ hai mặt."
Tiểu Trân nóng nảy: "Ngươi một người đàn ông trưởng thanh, có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng ở chỗ này quanh co khúc chiết."
"Nói thẳng liền nói thẳng, Tất Thành bất quá là nói vậy thôi, bởi vì trong lòng không bỏ xuống được, không nghĩ sẽ tìm đối tượng khác, trừ lần đó ra cái gì cũng chưa làm, Diệp Thủy Thanh, cô không phải nói cô cùng Cận Văn Lễ chỉ là hàng xóm, là bằng hữu bình thường thôi sao, kia hắn vì cái gì chạy đến từng đơn vị tuyên bố cô cùng hắn có quan hệ, còn nói nếu ai còn dám xen vào chuyện của cô, liền làm người đó đẹp mặt. Cô cảm thấy chỉ bằng Cận Văn Lễ cái tính lưu manh ấy còn có người dám lại đây khuyên cô sao?"
Có chuyện như vậy sao? Cô nghe mà choáng váng, kia nếu là thật thì Cận Văn Lễ cũng quá là kì cục.
" Đây là thật sao? Ninh Quân, anh đừng bịa đặt lung tung." Tiểu Trân còn có chút không thể tin được.
Lúc này đồng nghiệp Tiểu Đồng đứng bên cạnh cũng phụ họa theo:
"Chuyện này ta cũng có biết, không chỉ đơn vị chúng ta, mà đơn vị của ba tôi cũng nghe nói. Thủy Thanh, Cận Văn Lễ phỏng chừng là tuyên bố đến toàn bộ các đơn vị, cô nên nghĩ biện pháp, bằng không chậm trễ là chính cô, sau này ai còn dám giới thiệu đối tượngc cho cô, cô còn có thể gả ra ngoài sao?"
Cận Văn Lễ và Thôi Tất Thành, hai người này muốn bức tử cô sao, một cái thì tuyên bố không phải cô thì liền không cưới, một cái thì nơi nơi tuyên bố cùng cô có quan hệ, thật đúng là cho rằng cô chỉ có đúng hai con đường này phải không?
Cùng lắm thì cô không tìm đối tượng trong đơn vị, không phải còn có ba mẹ, anh trai cùng chị dâu giới thiệu đối tượng sao, đến lúc đó liền xem bọn họ có thể làm cái quái gì!!
Tuy rằng nghĩ như thế, nhưng lúc tan tầm thấy Cận Văn Lễ đi theo bên cạnh mình rốt cuộc vẫn là phát hỏa:
"Cận Văn Lễ, tôi đã nói chúng ta chỉ là quan hệ bằng hữu bình thường, anh như thế nào còn nơi nơi nói bậy, làm hư thanh danh của tôi."
Cận Văn Lễ hì hì cười:
"Anh chưa nói anh và em có cái gì, anh là nghe nói Thôi Tất Thành cái tên tiểu tử này chơi thủ đoạn bức em, bất quá anh mới ra tay, anh chỉ cùng người khác nói em là bạn tốt của anh, bất luận kẻ nào cũng không được đi quấy rầy em, mặc khác cái gì anh cũng chưa nói."
"Là bạn bè bình thường, khi nào lại thành bạn tốt!" Cô giọng điệu không tốt mà nói.
"Đúng, đúng, là bạn bè bình thường, anh nói sai, ngày mai liền đi sửa cho đúng, em ngàn vạn lần đừng nóng giận."
Cô hừ nhẹ:
"Đừng cho là tôi không biết anh đánh cái chủ ý gì, nói cho anh hay, anh ở đây nói cái gì cũng đều vô dụng, mẹ tôi đang giúp tôi tìm đối tượng tốt rồi."
"Đây là chuyện tốt a,anh tán thành cả hai tay, em nhanh đi tìm đối tượng mới đi, nếu không Thôi Tất Thành không thể chết tâm được."
Cô nghe xong lời này, hồ nghi mà nhìn Cận Văn Lễ, liếc mắt một cái:
"Anh nếu thật là nghĩ như thế, về sau tan tầm cũng đừng đi theo tôi, tránh cho mọi người hiểu lầm không tốt".
"Aizzz, Thủy Thanh, chuyện này là em không đúng rồi, chúng ta làm ở hai phân xưởng gần nhau như thế, tan tầm cùng đường về nhà là chuyện hết sức bình thường, e cứ nghĩ anh là phụ nữ thì liền cảm thấy chuyện này hết sức bình thường a!''
"Nhưng anh không phải là đàn ông à?"
"Vậy em cứ coi như anh là phụ nữ đi!" Cận Văn Lễ thái độ rất tốt mà nói.
Cùng người này nói đạo lí là vô lí, cô cũng từng nghĩ không muốn dây dưa cùng hắn như thế, nhưng vô luận buổi sáng cô đi sớm như thế nào, đêu có thể bị Cận Văn Lễ chặn lại, cô cũng không thể nửa đêm lên đơn vị, hơn nữa vô luận thái độ của cô là ôn nhu hay lạnh nhạt, Cận Văn Lễ đều xem như gió thoảng bên tai, mắng không đi mà đánh thì không chạy.
"Đây chính là do anh nói, đừng đến khi tôi tìm được đối tượng mới, anh lại đến quấy rối." Cô phát ra cảnh cáo.
"Em yên tâm đi, chúng ta về nhà thôi."
Cận Văn Lễ cho cô chạy đằng trước, còn hắn thì đi phía sau, nhấp miệng cười trộm, Thôi Tất Thành chỉ biết giả làm phần tử trí thức, giả làm cái gì mà người si tình, còn làm lớn dư luận muốn bức cô hợp lại cùng, thủ đoạn của hắn cao, bất quá so ra vẫn còn kém nắm đấm của Cận Văn Lễ hắn.
Hắn tổng muốn nhìn xem chung quanh đây còn ai dám giới thiệu đối tượng cho cô, ai dám vì Thôi Tất Thành nói tốt!
Mẹ cô hành động vẫn là thực mau, không đến nửa tháng đã tìm được người giới thiệu cho cô một đối tượng tốt.
"Đối phương điều kiện tương đối tốt, là người từng tham gia quân ngũ, nghe nói còn lập công, ngày mai chủ nhật con dậy sớm một chút, cũng biểu hiện bản thân thật tốt, có nghe hay không!? Người này là dì Hồ phí không ít tâm tư đâu."
"Mẹ, con biết rồi." Cô nghĩ thầm tham gia quân ngũ cũng không tồi, chủ yếu là xem tương lai có thể phát triển,làm nên tiền đồ, sự nghiệp không, cô hiện tại cực lực muốn trong biển người lựa chọn một cái nam nhân có tiền đồ.
Nghe xong con gái trả lời mẹ cô vừa lòng gật đầu đi ra ngoài.
Ngày hẹn gặp mặt, mẹ cô cố ý giúp cô trang điểm, đầu tiên là mượn hộp phấn cùng thổi son của chị dâu cô, chờ trang điểm cong lại dùng đầu que diêm đã đốt qua vẽ lông mày giúp cô, ngó trái phải cuối cùng cũng vừa lòng, người một nhà chờ người giới thiệu dẫn đối tượng lại đây.
Đến 10h, người rốt cuộc cũng tới, người nhà cùng cô ngẩng đầu nhìn cái đối tượng mà dì Hồ khen tốt kia liền không còn nhiệt tình như lúc đầu.
Chẳng qua nhà trai còn thực để bụng,lời nói cùng hành động đều biểu hiện thực hài lòng về cô, còn đem tình huống trong nhà giới thiệu qua mộ lần.
Cô đã sớm ngồi không yên, căng thẳng hơn nửa giờ liền nói có việc muốn ra ngoài, mẹ cô cũng không miễn cưỡng cô ở lại:
"Thực là không khéo, đơn vị Thủy Thanh hôm nay có hoạt động, chuyện này sớm đã quyết định cũng khôngcó biện pháp đổi, chỉ xin nghỉ được nửa ngày, nếu không hôm nay trước đến đây, hôm nào lại qua ngồi ngồi đi."
Người giới thiệu nghe xong liền minh bạch, cười ha ha rồi dẫn người kia ra ngoài,sau đó quay trở lại, cô không thèm để ý mà trực tiếp đi ra ngoài cửa cho tiêu hỏa.
"Cái kia chính là đối tượng mà nhà em giới thiệu à? Anh nhìn thế nào cũng thấy hắn là cái người tàn tật nhị đẳng a, khó trách em sinh khí." Cận Văn Lễ không biết từ đâu xuất hiện, đi đến trước mặt cô cười cười.
"Anh cười cái gì, có cái gì buồn cười à, đây là cửa nhà tôi, anh tốt nhất tránh xa một chút đi."
Cô đương nhiên là sinh khí, chính mình cái người bình thường, không có tật xấu gì, dì Hồ thế làm có thể làm bậy, giới thiệu cho cô đối tượng lùn như vậy, chính cô 1m65, cái nam nhân kia có thể nhìn thẳng cô liền không tồi, dùng từ hiện tại nói còn không phải là cái nhị đẳng tàn tật.
"Anh là thấy em đẹp nên mới cười, lại không cười cái khác." Cận Văn Lễ nhìn chằm chằm đôi môi hồng của cô trộm nuốt nước bọt, tức phụ mình lớn lên thật đẹp a, này không dám sát chặt chẽ liền bị người khác nhớ thương cho xem.
Cô bị bộ dáng thành thật của hắn làm cho tức cười:
"Anh đừng có mà không đứng đắn, đi nhanh về nhà đi,người này không được tôi lại tìm cái người khác, đẹp hay không cũng không liên quan đến anh."
"Anh đứng một lát liền đi,,mẹ em không phải còn cùng người giới thiệu nói chuyện sao, không vội, lại nói giữa trưa không có ai tới."
Cô trên mặt một tầng phấn dày, phía dưới thái dương đổ ra một ít mồ hôi, Cận Văn Lễ thấy thế chạy nhanh khắp nơi tìm cho cô cây quạt, vừa lúc một người đàn ông cầm cây quạt tròn phe phẩy đi ngang, Cận Văn Lễ đi lên đoạt lấy nói:
"Trước cho tôi mượn dùng, chốc lát lại qua nhà trả cho anh."
NGười kia đầu tiên là sửng sốt một chút, vừa định mắng chửi người, chỉ là chờ thấy rõ người đoạt là ai, liền im lặng,không một tiếng mà trốn đi.
Cận Văn Lễ thì cầm cây quạt đoạt được giúp cô quạt gió, một bộ dáng rất là đắc ý.
Người này là thổ phỉ sao, cứ như thế mà đoạt đồ của người khác, cô không phản ứng lại hành động của hắn, muốn chờ Dì Hồ đi thì quay lại phòng.
Hai người liền cứ đứng như thế, Cận Văn Lễ một bên quạt giúp cô, một bên tinh tế đánh giá dung mạo của cô, càng xem trong lòng càng ngứa ngáy.
"Tôi nói này Hồ tỷ, chị giới thiệu người cũng quá không đáng tin cậy, tôi nhìn hắn còn cao không bằng Thủy Thanh nhà tôi nữa a." Mẹ cô tận lực đè xuống tức giận, nhưng ngữ khí vẫn là không vui.
Dì Hồ nghe xong cũng thở dài:
"chỗ nào mà cao không bằng, người kia cũng cao 1m67, khẳng định cao hơn Thủy Thanh. Ai, chị nói này, nếu không phải nhìn chúng ta là hàng xóm lâu năm, chị sẽ không ôm chuyện này nha, đối phương nếu không phải khuyết tất không được cao lắm, cũng sẽ không đồng ý gặp mặt Thủy Thanh nhà em đâu."
"Hồ tỷ à, chị nói gì vậy, Thủy Thanh nhà tôi có chỗ nào không tốt, chỉ là lúc trước có tìm đối tượng, nhưng cũng là quy quy củ củ, như thế nào mà chị nói giống như không có người muốn."
"Chị nói em đừng không vui, chuyện này phỏng chừng nhà các em không biết sự tình, ta hiện tại nói ra cũng là mạo hiểm a!"
"Chị nhanh nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?"
"Thủy Thanh nhà em thanh danh hiện tại không tốt lắm, nó mỗi ngày đi làm tan tầm đều cùngcùng con trai của lão Cận là Cận Văn Lễ nhà ở xóm trước còn không nói, hơn nữa tên tiểu tử kia chơi thân với đám lưu manh, nơi nơi nói Thủy Thanh nhà em là bạn gái Cận Văn Lễ, há miệng ngậm miệng đều kêu chị dâu, em nói xem còn có nhà nào có thể nhìn trúng Thủy Thanh a,liền có lòng cũng không có cái gan kia đâu!
Chị cũng không nghĩ muốn hạu người khác, chính là cái người tham gia quân ngũ này chị cũng đã nói tình hình thực tế, nhà người ta cũng chỉ đáp ứng trước thấy mặt rồi mới quyết đinh, không nghĩ tới hôm nay họ rất vừa lòng,em còn muốn chọn lựa?"
Bà nghe xong chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh đen nhánh, đỡ tường thở mạnh mấy hơi mới có thể phát ra tiếng:
"Hồ tỷ, những lời này chị không thể nói bậy, con gái tôi luôn thành thật văn tĩnh, thanh thanh bạch bạch, như thế nào sẽ cùng Cận Văn Lễ có quan hệ chứ!"
Dì Hồ vỗ đùi:
"Em nếu còn không tin, chị lúc quay lại có thấy tên tiểu tử kia ở trước cửa viện nhà em, khẳng định là biết được tin tức, hiện tại còn chưa có đi đâu, tâm chị cũng không xấu, không muốn giới thiệu đối tượng lại gây ra họa cho người ta đâu!"
Mẹ cô tính tình vốn hiếu thắng, hiện tại một khắc cũng ngồi không yên, từ ghế đứng dậy, rón rén đứng phía sau cánh cửa, nhìn hai người đứng đưa lưng về phía mình mà tròng mắt đều sắp rớt ra, không nói hai lời liền vọt qua ngoài
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.