Beta: Vũ
-----------------------
Việc tham công hối lộ, đút lót hay ăn xén bớt tiền đầu tư không phải không có. Nhưng Tịnh Ân chưa hề nghĩ đến nó lại xảy ra với mình, thậm chí chưa nghĩ đến việc nó lại đổ lên đầu cậu như vậy. Cho nên, lần họp giãi bày này, cậu hết sức chú trọng, từng lời ăn tiếng nói đều cân nhắc trước sau rõ ràng, tuy không thể phân bua gì nhiều nhưng ít nhiều cũng chứng minh cậu đối với sự việc có lỗ hổng lần này là hết sức nghiêm túc.
Ánh mắt chăm chú nhìn từng hành động của đối phương. Tịnh Ân nghi hoặc, song phượng ngươi lóe lên một chút rồi nhanh chóng thu về. Kết thúc việc họp, Tạ Dung cùng song song đi ra với Tịnh Ân, hỏi cậu: " Việc này cậu thấy như thế nào?"
Tịnh Ân ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, đáp: "Vẫn chưa rõ lắm, cần phải quan sát thêm một thời gian nữa."
Trở về, Tịnh Ân ngồi yên lặng trên ghế xoay, có chút mệt mỏi tháo hai nút áo sơ mi bên trong lộ ra một đoạn xương quai xanh nho nhỏ tinh xảo, hàng mi cong vút như cánh quạt khẽ khàng khép lại, tia nắng le lói qua khung cửa sổ kéo lờ mờ chiếu qua tạo thành bóng râm bán nguyệt vô cùng yên tịnh trên đôi mắt cậu. Đầu ngón tay trắng nõn từng chút gõ nhẹ tay vịn, tư thái lười biếng thanh quý.
Trong không gian ấm áp mà yên lặng này, Tịnh Ân suy nghĩ rất nhiều về từng bước đi của cậu. Mỗi bước đi ấy, đều là dùng hết sức can đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hoan-kiep-sua-doi-sai-lam/3440880/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.