Đến khi các quản lý lần lượt ra phòng khỏi họp, Trình Cẩm Chi ngồi trên ghế mới xoa xoa thái dương. Chuyện của công ty, sắp bận rộn nửa tháng.
"Trình tổng, có ổn không?" Khi Trình Cẩm Chi đứng dậy, mới phát hiện quản lý Đinh vẫn còn trong phòng họp. Quản lý Đinh vô cùng chu đáo mở cửa giúp Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi nói cám ơn: "Tôi ổn."
"Ngày mai muốn nghỉ ngơi không? Tôi sắp xếp cho cô." Quản lý Đinh vẫn chu đáo như thường lệ.
Ngả bài với Dung Tự cũng đã lâu như vậy, ngả bài với Dung Tự là để tiếp tục cuộc sống, mà không phải mờ mịt giậm chân tại chỗ. Cuộc tình tiếp theo có lẽ là cách để chữa khỏi. Trình Cẩm Chi nhìn thoáng qua quản lý Đinh ở bên cạnh, chẳng bao lâu Đinh Đương nhào tới, Đinh Đương vẫn luôn ở trong phòng nghỉ: "Mẹ, có chị nữa."
Đinh Đương vẫn gọi Trình Cẩm Chi là chị. Trình Cẩm Chi xoa đầu Đinh Đương. Ra công ty, quản lý Đinh mở miệng: "Trình tổng, có muốn ăn tối cùng nhau không?"
"Dạ dạ, để chị về nhà với chúng ta đi. Mama nấu rất nhiều đồ ăn cho chúng ta." Đinh Đương nói.
Mama?
Vẻ mặt của quản lý Đinh hơi xấu hổ, cô giải thích với Trình Cẩm Chi: "Ngày mai mama của Đinh Đương xuất ngoại, nói làm cơm tối cho tôi và Đinh Đương. Chúng tôi không sống chung với nhau."
"Nếu như vậy, quản lý Đinh nên về sớm một chút đi. Chắc Đinh Đương cũng muốn ở với mama."
"Chị không đi chung sao?" Đinh Đương chớp mắt một cái.
Một đứa bé tinh quái, thảo nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362779/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.