Dung Tự nấu cơm xong, lại bị Trình Cẩm Chi ném một cái áo choàng tắm lên mặt: "Thay quần áo, người toàn là mùi sáp thơm của ô tô."
Chắc là Dung Tự bỏ sáp thơm gì trong xe. Thời gian Trình Cẩm Chi đi lại khá nhiều, mỗi lần ở trong xe, ngửi thấy mùi này thì sẽ mệt mỏi buồn ngủ. Dung Tự cầm áo choàng tắm, tai hơi đỏ. Trình Cẩm Chi không thấy rõ lắm, dù sao Dung Tự cũng chạy vội lên lầu. Lúc Dung Tự mò đến, Trình Cẩm Chi luôn thấy không hiểu tại sao Dung Tự lại hơi phấn khích.
"Tay em..." Khỉ, để ở đâu vậy?
"Lành rồi." Dung Tự đáp.
Chị hỏi em cái này à? Tay em không lành, chị để em lái xe được à?
"Vừa miệng không?" Dung Tự vừa gắp đồ ăn cho Trình Cẩm Chi vừa hỏi. Rất ân cần.
"Tạm được."
Dung Tự nở nụ cười: "Ừ, chị ăn nhiều một chút."
Đang ăn, Dung Tự càng kề càng gần.
"Em đến gần chị như vậy làm gì?"
"Ừm... hôm qua chị hỏi em. Ừm..." Ấp úng, trông Dung Tự hết sức ngại ngùng.
"Em muốn nói gì?"
"Ừm... muốn hết."
"Em muốn cái gì?" Nói xong Trình Cẩm Chi mới phản ứng được, tối qua nàng đùa giỡn Dung Tự, hỏi Dung Tự muốn yêu đương với nàng, hay là muốn lên giường với nàng. Dung Tự vừa nói như vậy, Trình Cẩm Chi lại nghiêm chỉnh nhìn Dung Tự: "Hôm qua em ngủ một đêm trong xe, nghĩ chyện này?"
"Em nghĩ đẹp thật." Tiện nghi nhường hết cho em chiếm.
Tiếp theo, Dung Tự rất tự nhiên gắp đồ ăn cho nàng. Trình Cẩm Chi nhìn thoáng qua Dung Tự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362761/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.