Môi của Dung Tự mím thành một đường, vành mắt hơi đỏ. Dung Tự như vậy, khiến Trình Cẩm Chi hơi sững sờ. Trình Cẩm Chi nhìn ngón tay mình, xoa xoa giọt nước mắt trên ngón tay. Trình Cẩm Chi dùng ngón tay lau đi nước mắt trên mặt Dung Tự. Cảm xúc như vậy, làm nàng nhớ lại thời gian quay "Giang sơn mỹ nhân". Dung Tự ngậm túi máu, khóe miệng đầy máu.
Một người kiêu ngạo như vậy, sẽ thực sự nói kiểu "em làm sai rồi". Trình Cẩm Chi hơi hoảng hốt, nàng như thấy được Dung Tự mười sáu tuổi. Thời điểm đó Dung Tự thanh cao biết bao nhiêu, trên người còn mang theo sự xa cách mà tự cho là lễ phép. Ngay cả sau khi quen nhau, toàn bộ thể xác và tâm trí của nàng đều bổ nhào lên người Dung Tự. Sống hai cuộc đời, lần đầu tiên nàng trải nghiệm niềm vui của cả thể xác và tâm trí khi yêu. Nàng thích Dung Tự, mỗi một giây đều thấy thiếu. Cho đến khi Dung Tự nói chia tay với nàng, Trình Cẩm Chi mới cảm nhận được tình yêu của mình, giống như một con thiêu thân lao đầu vào lửa. Dung Tự là lửa, làm nàng cháy đau đớn như thế. Trình Cẩm Chi nhìn đôi mắt của Dung Tự, sau khi rơi lệ, đôi mắt của Dung Tự trở nên khá trong veo. Dung Tự chậm rãi tiến lại gần, Dung Tự đem đôi má giấu vào cổ nàng. Trình Cẩm Chi thở dài, cũng đã đủ rồi, dây dưa vướng mắc với cùng một người, gần mười năm. Sắp ba mươi, vẫn tiễn bất đoạn lý hoàn loạn*. Trình Cẩm Chi thở dài, xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362740/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.