Cả người ướt sũng, Trình Cẩm Chi về hậu trường thay một bộ quần áo. Thay quần áo xong trở lại, nàng thấy Ngô Địch vẫn đang xem cảnh quay vừa rồi trước màn hình. Cả người Ngô Địch cũng ướt sũng, trợ lý lấy khăn khoác lên gáy hắn, hắn cũng không buồn lau. Mức độ mê dại này, sắp bằng Dung Tự. Lúc trước nàng quay phim với Dung Tự, Dung Tự cũng nghiêm túc giống như vậy.
"Đạo diễn, tôi nghĩ tôi phải quay lại cảnh đó một lần nữa." Ngô Địch nói: "So với cô Trình, sức dãn của tôi vẫn chưa đủ."
Trình Cẩm Chi nghe được tên của mình, cũng bước tới. Nàng nhìn màn hình, kĩ năng diễn xuất của Ngô Địch rất tốt, nàng thực sự không nhìn ra chỗ nào không tốt.
"Được, cậu thử một lần nữa. Tìm cảm giác một chút." Thầy Ngô Dịch cũng lên tiếng.
Lúc trước không diễn chung còn đỡ, sau khi diễn chung, Trình Cẩm Chi luôn khá căng thẳng. Ngô Địch thuộc về kiểu diễn viên áp chế, bất thường một tí, diễn xuất của mình cũng sẽ bị áp chế. Hai năm rèn luyện đã che giấu khả năng của Ngô Địch. Khi tiếp xúc thông thường, hắn còn ôn hòa hơn những nam diễn viên khác. Nhưng đến lúc diễn, lập tức biến thành người khác.
Si diễn*.
*Si diễn: Người đam mê diễn xuất đến mức điên cuồng, gàn dở.
Có lẽ kiểu này là si diễn.
Ngô Địch khá nhập vai, bình thường ra khỏi máy quay, còn phải cần mấy phút để đờ đẫn. Diễn với Ngô Địch, rất rõ ràng là một điều tốt, Trình Cẩm Chi cảm thấy đang tiến bộ mỗi ngày. Dù là lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362709/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.