"Ừ sẽ nói." Hạ Dữu đáp. Có đôi khi, đặc biệt là mấy hôm nay, Hạ Dữu rất hâm mộ Trình Cẩm Chi và Cẩu Vũ. Gia đình Trình Cẩm Chi đã đồng ý chuyện của nàng và Dung Tự. Còn Cẩu Vũ thì luôn luôn chống đối giáo điều, đối với việc công khai nhà Cẩu Vũ cũng sẽ không thể hiện quá nhiều sự gạt bỏ. Cô thì khác, trong mắt cha mẹ, bản thân luôn rất biết điều. Mấy ngày nay, cha mẹ cũng bày tỏ về chuyện tình cảm của cô. Lúc cô mới làm nghiên cứu sinh, cha mẹ còn nói với cô đừng gấp gì gì đó. Còn bảo cô trễ chuyện tình cảm một chút. Đến giờ, đột nhiên đổi ý, như thể đã phát hiện điều gì.
Lòng Hạ Dữu hơi thấp thỏm. Nghe chuyện của Phó gia, cô càng không muốn nói cho A Sanh. Bây giờ A Sanh đã có đủ rắc rối rồi. Cô nghĩ, cô có thể giải quyết bất đồng với cha mẹ. Lúc nguyên đán, cha mẹ bảo cô ra ngoài ăn cơm. Vừa vào phòng ăn riêng, Hạ Dữu lập tức ngây ngẩn cả người, cô không nghĩ rằng trong phòng ăn riêng còn có người ngoài. Cha mẹ chỉ nói liên hoan trong gia đình.
"Dữu Tử, đã lâu không gặp." Một người đàn ông mặc tây trang đứng lên. Người đàn ông trông rất nhã nhặn, cũng rất gọn gàng.
"Dữu Tử, không nhận ra? Đây là dì Trịnh chú Trịnh của con." Mẹ Hạ vội vàng giới thiệu cho Hạ Dữu, bà kéo tay Hạ Dữu: "Đây là anh Trịnh Sổ. Không nhớ?"
Khi mẹ lôi kéo, Hạ Dữu đã nhớ ra. Dì Trịnh là bạn thân của mẹ, chẳng qua đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362703/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.