Có đôi khi Trình Cẩm Chi cũng sẽ lục ảnh sân bay ảnh tin nhanh và một số ảnh hằng ngày của Dung Tự, thấy Dung Tự mặc quần áo của nàng mua, mặc quần áo nàng phối, sẽ có cảm giác đắc ý kì lạ. Khi thấy mọi người khen quần áo của Dung Tự thì Trình Cẩm Chi càng đắc ý hơn.
Sau khi tắm, Trình Cẩm Chi mặc thử quần áo của Dung Tự. Quần áo của Dung Tự, có cái cũng vừa với nàng, có cái thì khá rộng. Trình Cẩm Chi dang hai tay ra, xoay một vòng trước mặt Dung Tự. Mới xoay nửa vòng, đã bị Dung Tự ôm vào lòng.
Phía dưới Trình Cẩm Chi chỉ mặc quần lót, chụp ống tay áo của Dung Tự. Dung Tự ôm nàng lên sô pha, ngón tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ mắt cá chân của nàng: "Lại đỏ."
"Hôm nay đi mua sắm lâu như vậy mà." Trình Cẩm Chi làm nũng nói: "Đẹp không?"
Trình Cẩm Chi ngồi trong lòng Dung Tự, lắc lắc ống tay áo của mình: "Tiếc là em cao quá, không thì mình có thể đổi quần áo mặc."
"Đẹp." Đôi mắt Dung Tự sáng quắc nhìn Trình Cẩm Chi.
"Hỏi quần áo của em nè." Hai tay của Trình Cẩm Chi nhéo tai Dung Tự một cái: "Chị muốn đi mua sắm với em, khi nào em rảnh?"
"Chị lựa thì đẹp hết." Dung Tự nói, lại suy nghĩ: "Mấy ngày nay còn việc, đợi hai ngày nữa?"
"Em là người siêu bận."
"Làm xong việc, tết mới có thể ở bên chị đàng hoàng."
"Tết vẫn còn lâu." Nhìn vẻ mặt của Dung Tự, Trình Cẩm Chi lại cười, ôm gáy Dung Tự, như một con koala:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362691/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.