Trước khi ngủ, ngón tay của Trình Cẩm Chi gõ màn hình điện thoại một cái. Mở khóa điện thoại di động, đổi biệt hiệu của Dung Tự thành biểu cảm [tiểu ác ma]. Lúc trước, Trình Cẩm Chi lấy điện thoại của Dung Tự, sửa biệt hiệu của [Trình Cẩm Chi] thành biểu cảm [tiểu thiên sứ]. Sau khi đổi, còn cố ý gọi điện thoại cho Dung Tự: "Thông báo quan trọng, đây là cuộc gọi đến từ tiểu thiên sứ."
Nhìn biệt hiệu của Dung Tự trong điện thoại, rốt cuộc Trình Cẩm Chi cũng dễ chịu hơn. Dung Tự, là một đứa phiền phức đáng ghét.
Dung Tự xong tiệc, đã là sáu giờ sáng, chín giờ còn có một sự kiện trực tiếp. Trở về khách sạn, vội vàng tắm rửa, thân trần đi ra từ phòng tắm, nghe thấy tiếng reng reng của điện thoại. Dung Tự vừa lau tóc vừa cầm điện thoại lên, giờ này gửi tin nhắn cho cô, chỉ có người đó. Quả nhiên, là một biểu tượng đứa trẻ dễ thương. Người sửa biểu tượng này tên là tiểu thiên sứ.
"Chị đang trang điểm, mệt zzz."
"Em vừa tắm xong, lát nữa phải đi một sự kiện." Dung Tự cũng không vội mặc quần áo, gửi tin nhắn cho Trình Cẩm Chi.
Sau khi gửi tin nhắn xong, bụng ngón tay Dung Tự lại vuốt ve biểu tượng trên biệt hiệu. Biệt hiệu do Trình Cẩm Chi thiết lập, Trình Cẩm Chi từng theo cô đi học một buổi. Lúc học, lấy điện thoại của cô chơi. Chơi chơi, rồi lại nhét điện thoại vào tay cô.
"Thấy biệt hiệu không?" Trình Cẩm Chi nghiêng đầu, lắc điện thoại, trông rất hài lòng.
Dường như luôn là vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362686/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.