Cũng không kịch liệt, trên giường còn để lại những vết máu lấm tấm. Hạ Dữu thay ra giường, ngày mai phải dậy thật sớm, đem ra giường vứt. Nếu để người tọc mạch biết, lại phải giải thích một phen. Lúc trước vào đại học còn đỡ, từ khi vào công ty của Trần Mãn, tốp năm tốp ba chó săn theo cô.
Phó Thiên Sanh ngồi một bên, nhìn Hạ Dữu dọn dẹp. Sau khi thay xong, Hạ Dữu ôm Phó Thiên Sanh lên giường. Lần hoan ái này của các cô cũng không duy trì bao lâu, chẳng qua sau khi làm xong, hai người tiếp xúc tứ chi lại xấu hổ hơn. Như lần đầu gặp nhau. Lên giường, Hạ Dữu chui vào lòng Phó Thiên Sanh, ôm cái eo thon của Phó Thiên Sanh.
"A Sanh..." Hạ Dữu hơi xấu hổ lên tiếng.
"Sao vậy?"
"Em rất hạnh phúc." Hạ Dữu cọ cọ trong lòng Phó Thiên Sanh: "Cuối cùng thì chị là của em, cuối cùng em cũng là của chị."
Phó Thiên Sanh nở nụ cười, cũng ôm Hạ Dữu: "Giải quyết xong tâm sự rồi nhỉ."
Giọng Phó Thiên Sanh cũng có phần nhẹ nhõm, như trút xuống gánh nặng gì đó trong lòng.
"Ừ... cảm thấy sinh nhật sau này, có thể giảm bớt một điều ước." Hạ Dữu hơi ngại ngùng nói. Lúc ước nguyện sinh nhật, cô cũng không cố ý nghĩ đến cái đó, chẳng qua Cẩu Vũ liên tục gợi ý cho cô. Xem ra năm nay cầu nguyện rất thành kính, được thần tiên lỡ đường nghe thấy. Linh nghiệm.
"Thảo nào mãi mà em không chịu nói." Phó Thiên Sanh dịu dàng cười.
Hạ Dữu lúng túng: "Điều ước sinh nhật, nói ra thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362682/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.