Hôm sau, Dung Tự làm xong bữa sáng cho Trình Cẩm Chi là chạy show ngay. Trình Cẩm Chi quay cuồng ngồi trên ghế, còn ngáp một cái, nàng chép chép miệng, trong miệng còn có vị kem đánh răng. Vừa cầm đũa, điện thoại rung lên, hiển thị người gọi là Cẩu Vũ. Mấy ngày trước nàng và Cẩu Vũ Hạ Dữu đã tụ tập một lúc.
Trình Cẩm Chi trượt mở màn hình, vừa bắt máy một hồi kêu rên lập tức phát ra: "Trình Cẩm Chi, mình bị bảo vệ của cậu giữ ngoài cửa."
"Cậu có chuyện gì vậy?" Trình Cẩm Chi thong thả ung dung húp một hớp cháo.
"Mình đang trốn nợ."
"Trốn báo thù nhỉ."
"Không phải, cậu nói với bảo vệ một tiếng trước đi. Để họ bỏ cảnh báo cấp độ một với mình đi, họ sắp ném mình ra đường rồi."
"Có A Uy kế bên cậu không?"
"Có có." Cẩu Vũ xun xoe nói sau đó vênh mặt hất hàm với A Uy: "Uy Tử, sếp anh bảo anh nghe điện thoại..."
"A Uy, đừng ném ra đường trước nhà, xảy ra chuyện gì cũng kì. Tôi thấy đường bên cạnh..."
"A a a lão Trình mình thay cậu chặn nhiều tin như vậy! Cậu không thể ăn cháo đá bát chứ!!!"
Trình Cẩm Chi xé lát bánh mì, nở nụ cười: "A Uy, để cậu ấy vào đi."
Hai năm qua, quả thật Cẩu Vũ chặn không ít tin lá cải của nàng, và tin thị phi của nàng và Dung Tự. Trước đây còn có thể không sợ, giờ không được, nàng và Dung Tự yêu nhau. Cẩu Vũ hổn hển vào, vừa vào đã đem đồ vứt lên bàn. Tự nhiên như ở nhà, cầm chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362676/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.