"Cẩm Chi." Cao Y nhìn Trình Cẩm Chi, dường như muốn quanh co: "Tôi biết tôi không tốt, nhưng Dung Tự thực sự vô hại cả người lẫn vật vậy sao?"
Hình như Trình Cẩm Chi không muốn để ý đến Cao Y, nàng cúi đầu bắt đầu xem điện thoại. Khi bạn không thích một người, giống như ảnh chụp thiếu kính lọc, cô ấy hiện ra cực kì chân thật trước mặt bạn. Suy nghĩ lại, Cao Y và những người ham mê ái mộ tài sắc của nàng có gì khác biệt, chẳng qua luôn là nàng theo đuổi Cao Y, hiệu ứng sắc đẹp "theo đuổi mà không được".
Chẳng bao lâu, DC cũng đến, hắn "mời" Cao Y ra ngoài. Cao Y cũng không làm quá khó coi, chỉ cầm túi của mình, liếc nhìn Trình Cẩm Chi: "Cẩm Chi, tôi sẽ ở nhà đợi em."
Câu nói này, dường như đã chạm đến Trình Cẩm Chi. Đợi Cao Y quay người, nàng mới nghiêng đầu nhìn Cao Y. Nhìn vào tấm lưng của Cao Y, dường như thấy được bản thân mình. Nói như vậy, quen tai đến mức nào, nàng cũng đã từng nói với Cao Y. Cao Y biết tính của nàng, nàng chỉ ưa nói hung ác quyết đoán, đến khi bốc đồng trôi qua, trong lòng vẫn hơi phiền muộn. Có lẽ cũng vì điểm này, mẹ nghĩ nàng chỉ có thể trông coi gia nghiệp.
Đương nhiên không có khả năng Trình Cẩm Chi đến chỗ của Cao Y, chỉ là đột nhiên nàng trở nên hơi mất mát.
"Sếp, sau này sếp nghỉ ngơi, tôi sẽ gác cho sếp." DC nịnh bợ nói.
"Không cần, anh đi ăn cơm đi. Kêu vệ sĩ đến đi." Trình Cẩm Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362665/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.