Mấy hôm nay, câu lạc bộ kịch Đại Thiên liên lạc với Trình Cẩm Chi: "Cô Trình, mấy ngày nay cô và cô Dung có rảnh không?"
Tuy nói phải ngoan hơn, nhưng Trình Cẩm Chi cũng chán ở nhà: "Sao?"
"Là thế này, hôm Nguyên Tiêu*, chúng tôi sẽ mời rất nhiều nghệ sĩ kì cựu đến làm giám khảo, chúng tôi thấy "Nữ Phò mã" gây được tiếng vang lớn, muốn mời cô và cô Dung dự thi." Phó xã trưởng nói.
*Nguyên Tiêu: Hay còn gọi là Tết Nguyên Tiêu (Rằm Tháng Giêng) là ngày lễ hội cổ truyền tại Trung Quốc.
"Có mời bà nội tôi không?"
"Có, không có bà nội cô, ban giám khảo cũng không ra hình, cô nói đúng không?" Phó chủ tịch này miệng lưỡi rất trơn tru, tính cách hoàn toàn khác với chủ tịch Cung, không biết bình thường họ làm việc chung thế nào.
"Được."
Phó chủ tịch vẫn hơi do do dự dự: "Không biết cô liên lạc với cô Dung có gặp khó khăn không, điện thoại của cô Dung, tôi vẫn không gọi được. Gửi tin nhắn, đến giờ cũng không có trả lời."
"Ừ, tôi thử tìm em ấy. Nhưng mọi người cũng phải có kế hoạch trước, không chắc cô Dung rảnh." Một kì nghỉ ngắn hiếm hoi, có lẽ ở Moscow với em trai.
Trình Cẩm Chi gọi điện thoại cho Dung Tự, không gọi được, đến tối, Dung Tự mới gọi lại: "Có chuyện gì à?"
"Không có chuyện thì không thể tìm em?" Dung Tự hỏi như vậy, Trình Cẩm Chi cũng hỏi ngược lại.
"Chị đang ở đâu, em đến tìm chị." Dung Tự nói.
Như vậy mới đúng chứ. Trình Cẩm Chi cảm thấy trong nháy mắt Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362625/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.