Tiếng Dung Tự thở dốc, vẫn còn bên tai Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi thở ra mấy hơi, mới thoát khỏi hồi ức của mình. Trước đây Trình Cẩm Chi cũng không có ấn tượng gì, mà hiện giờ khi đã nhớ lại, như thể có thể thấy dáng vẻ bị đau Dung Tự nằm dưới thân nàng, còn có thể nghe được tiếng thở dốc khó kiềm nén của Dung Tự. Hôm đó sau khi làm xong, giữa hai người cũng không vuốt ve an ủi gì, Dung Tự đứng dậy đi tắm. Khi Trình Cẩm Chi thấy lạc hồng* trên giường, nàng còn hơi chột dạ vì "kĩ thuật" của mình.
*Lạc hồng: Máu của lần đầu quan hệ.
"Đọc sách một ngày à?" Lúc này Dung Tự đã đi đến, hai tay của cô rơi xuống vai Trình Cẩm Chi.
"Ừ..." Khi nàng đang "suy nghĩ miên man", bụng nàng càng chột dạ hơn. Dung Tự xoa bóp cho nàng, càng xoa cơ thể của nàng càng trở nên kì lạ. Nàng giơ tay lên, phủ lên tay Dung Tự: "Chị còn khỏe, không mỏi lắm."
Tay Dung Tự lập tức rút ra khỏi tay nàng: "Ừ."
Tay Dung Tự đặt trên vai nàng, nàng thấy mất tự nhiên, đến khi cô rút tay ra, Trình Cẩm Chi lại thấy mất mát: "Em còn thi mấy môn?"
"Một môn cuối cùng." Dung Tự nói.
"Thi xong, cũng sắp đến lúc ghi hình chương trình thực tế." Trình Cẩm Chi nói.
Thời gian ghi hình chương trình thực tế cũng đã có, đầu tháng hai, khá vội, kịp trước năm mới.
Mấy ngày nay cũng là hai phân cảnh cuối cùng của "Cô gái Vi Thành", đại khái nói là Vi Thành tự trải nghiệm nơi chốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362621/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.