Kịch nói rất ít người xem, hơn nữa cũng không chiếu rạp, huống chi "Tân đại Đường" còn đang oanh tạc trên kênh truyền hình. Ấn tượng của mọi người với Trình Cẩm Chi vẫn là cái người diễn khóc rất có nhịp điệu của "diễn viên hài". Trong phạm vi nhỏ, Trình Cẩm Chi và Dung Tự có sự thú vị của "Phò mã" "công chúa". Khi Trình Cẩm Chi đăng weibo, còn có nhiều người mai phục sẵn: "Phò mã, tiểu nhân thỉnh an ngài [cười ha ha]."
Đương nhiên nhiều nhất là:
"Phò mã gia, có thể bảo công chúa mở weibo không?"
"Khi nào công chúa mới mở weibo nhỉ? Tôi hủy theo dõi cô nha [dễ thương]."
Quay xong, Dung Tự uống một ngụm nước, thấy Trình Cẩm Chi cắm đầu chơi điện thoại. Cô cũng ngồi bên cạnh, lấy sách giáo khoa của mình, gần cuối kì, cô cũng nên chuẩn bị cho kì thi.
Trình Cẩm Chi khóa màn hình điện thoại, quay đầu nhìn Dung Tự: "Khi nào em mở weibo?"
"Weibo?" Dung Tự ngẩng đầu lên khỏi sách giáo khoa, xem sách rất chăm chú, tạm thời không phản ứng được lời nói của Trình Cẩm Chi. Tiếp theo ánh mắt mờ mịt dần dần sáng lên: "Em không chơi cái đó."
"Vậy bình thường em chơi gì?" Trình Cẩm Chi nhìn lên bàn, thấy điện thoại của Dung Tự cũng để trên bàn. Nàng cầm điện thoại của Dung Tự lên, điện thoại cũng không có mật khẩu, trượt mở là vào màn hình chính. Đa số đều là ứng dụng đi kèm với hệ điều hành, cái "nổi tiếng" duy nhất là wechat. Trình Cẩm Chi nghĩ đến đây, hình như wechat của Dung Tự cũng là mới tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362619/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.