Trên mặt người bán hàng chứa vẻ nghi hoặc, không phải cô cả nhà họ Ôn là Ôn Như Nhã sao, khi nào lại nhảy ra một Ôn Hinh Nhã rồi? Không phải bất cứ ai cũng có thể làm người bán hàng ở đây, cần phải có mắt nhìn hơn người, nhìn tư thái thanh nhã và khuôn mặt xinh đẹp này của Ôn Hinh Nhã,, cho dù mặc váy không vừa người cũng không giấu được vẻ tao nhã sẵn có. 
Người bán hàng mặt đầy ý cười, không hề cảm thấy xấu hổ vì trước đó nhận sai: “Chào cô cả Ôn!” 
Ôn Hinh Nhã nhàn nhạt gật đầu. 
Người bán hàng nhìn về phía Hạ Như Nhã, có chút tò mò với thân phận của cô ta, Ôn Du Nhã trừng mắt với nhân viên bán hàng kia: “Nhìn cái gì mà nhìn, mặc dù chị Như Nhã không phải cô cả nhà họ Ôn, nhưng tốt xấu gì cũng là cô chủ của bách hóa Hạ Thị, cũng là người cô không với tới.” 
Trên mặt người bán hàng chứa nụ cười đúng mực, trong lòng lại suy nghĩ, bách hóa Hạ Thị so sánh với tập đoàn Ôn Thị thì kém xa vạn dặm. 
Sắc mặt Hạ Như Nhã có chút bối rối, kéo Ôn Du Nhã nói: “Hinh Nhã, cô thích kiểu quần áo gì, có muốn tôi chọn giúp cô không?” 
Ôn Hinh Nhã lắc đầu nói: “Đương nhiên phải đích thân chọn rồi, tự mình chọn mặc vào vào mới thư thái.” 
Ninh Thư Thiến là mẹ kế, trong trường hợp này cần phải thể hiện ra phong phạm một người mẹ kế dịu dàng: “Vậy cháu tự chọn đi, chúng ta giúp cháu nhìn.” 
Lông mày Ninh Thư Thiến hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/194459/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.