“Ha ha ha ha….” Ôn Hinh Nhã đột nhiên vừa khóc vừa cười đến tê tâm phế liệt, tiếng gào nức nở tuyệt vọng, một lần lại một lần, một tiếng tiếp theo một tiếng, lặp đi lặp lại quanh quẩn trong khoảng không, làm người ta phản thương tiếc. 
Ôn Hinh Nhã đột nhiên cảm giác ý thức của mình trở nên mơ hồ, cảm giác đau đớn cắn nuốt xương tủy, muốn sống không được muốn chết không xong quen thuộc kia thổi quét mà đến, cô hô hấp khó khăn, toàn thân run rẩy co quắp, bỗng nhiên nổi lên khát vọng, gần như khiến cô mất đi tất cả tự tôn. 
Cô cong người nằm trên mặt đất, hóa ra người vẫn luôn không nhìn thấu là cô, cô chẳng qua chỉ là một người ngoài cuộc nỗ lực bay lên cành cao, muốn biến thành phượng hoàng, nhưng lại không thay đổi được bản chất của chim sẻ! Đám người Hạ Như Nhã nhìn thấu điều này, cho nên mới không kiêng nể gì hãm hại cô. 
Mà cô không nhìn rõ, ngược lại không ngừng vướng bận tại sao trong mắt người nhà họ Ôn cô vĩnh viễn kém Hạ Như Nhã, Hạ Như Nhã cao quý, cô lỗ mãng, Hạ Như Nhã ưu nhã, cô ngông cuồng, Hạ Như Nhã là công chúa của nhà họ Ôn, cô là sỉ nhục của nhà họ Ôn. 
Tình thân và sự đồng cảm vốn nên thuộc về cô lại cần cô ra sức đi tranh thủ, nỗ lực trả giá để có được sự thừa nhận, cái loại cảm giác không được chấp nhận này khiến cô bị lạc lối, oán hận hơn, cho nên cô tự sa ngã, cô sa đọa không chịu nổi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/194446/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.